Họ chạy xe máy ngang hãm cái két thật to. Và bạn, tôi không trách bạn, chỉ xin bạn đừng quá dè dặt đến bi quan, cũng đừng vội vàng đến cẩu thả. Aùi tình vũ bảo, ít trung tín.
Phải khôn ngoan lắm khi bàn tính giáo dục chỗ công cộng. Nhứt là họ bàn tâm sự. Tâm tình nhút nhát nói trên theo thời gian sẽ hết.
Điều nầy nói ra nghe lạ nhưng nó tỏ ra một phần nào bạn trai là phái mạnh. Rồi cũng, một đám cưới, cũng tuần trăng mật. Họ không thích những bài sử bàn về chính trị rắc rối, những con số bề dài của sông, bề cao của núi trong địa lý.
Nói vậy không có ý bảo bạn trai không biết tưởng tượng đâu, nhưng vì tinh thần của họ được đấng vạn năng phú thác cho khả năng suy lý hơn nên trí tưởng tượng không được phong phú bằng. Riêng vấn đề nầy tôi chỉ mời bạn suy nghĩ lại. Đọc tiểu sử danh nhân thế giới, bạn còn nhớ không những mối tình éo le, rắc rối của Nã Phá Luân.
Yêu bạn mình bằng tấm lòng vị tha, thành thực, lo xây hạnh phúc hiện thế và toàn phúc vĩnh cửu cho bạn. Đề cao vai trò của trí tuệ, ý chí, luơng tâm là những phương thế soi sáng, chế ngự, hướng dẫn bản năng. Đứa bé trai có lần ăn khế ngọt hễ sau thấy khế là đòi ăn, tưởng khế nào cũng ngọt.
Nhiều người ta tưởng là vô tư lắm, lôi thôi lắm. Tuy vậy, chớ tình yêu chan chưá trong nếp sống của họ đối với bạn đời của mình. Những câu nhân vô thập toàn, chùa đất phật vàng họ dùng theo một quan niệm riêng để thúc đẩy sự chiếm hữu người yêu mà bất kể sự chọn đá thử vàng.
Họ nhận thấy mình là vật chi chi trong xã hội gia đình, trong xã hội học đường hay bất cứ ở một đám đông nào. Bây giờ họ không lo học, chọc gái, phá gái thì lớn lên đi lính họ không đánh giặc mà hiếp dâm. Bạn nhổ neo dời thuyền sang bến khác.
Nhà giáo dục thay vì đàn áp lòng tự ái của bạn trai, hãy khai thác nó, chuyển cho nó nên một áp lực thành công. Sự tương ái ấy là sự kiện tự nhiên có trong nam nữ thôi. Đến khi bạn gái nhận họ ra là mã tô vôi thì đời đã bị hôi thúi.
Từ chỗ không tin thiên hạ ai hiểu mình được bạn trai thấy con người nhiều khuyết điểm quá, xã hội đầy mâu thuẫn: họ thấy toàn bề trái cuộc đời. Nàng không tha thiết yêu con người cótính đôi khi hơi thô lỗ nầy, nhưng đồng ý kết hôn với chàng vì biết chàng có thể chống đối nổi với Nã Phá Luân, con người bạc như vôi. Mấy lúc lòng cao hứng họ cho cuộc thế toàn những hường và hường.
Trong thứ tình nầy đừng ai đòi sự giao cảm. Làm như vậy tức là hiểu tâm lý họ: không thuyết phục họ được đâu. Trước tác giả nầy có Platon kỹ lưỡng căn dặn: chỉ người nào yêu linh hồn bạn mới yêu bạn.