Và, các bạn ơi! Nồng nàn làm sao! Ông hùng hồn diễn thuyết trong nửa giờ đồng hồ về tổ chức đó. Rồi họ lựa một người khác cho chỉ huy phòng kế toán. Nếu ông mua xe đó, ông không lầm đâu.
- Xin lỗi ông, ông lầm. Năm giờ, ông Hurock trở lại, vẫn có vẻ âu sầu lắm. Vậy bạn muốn cho người khác theo ý bạn, xin bạn đừng quên quy tắc thứ tư:
Chính thị dục đó làm cho người khác loài vật. Hơn nữa, trước công chúng, ông còn tuyên bố cho mọi người biết chính Tổng thống đã có sáng kiến mới mẻ ấy. Quần áo thì lố lăng mà nhà cửa bày biện mới tai hại làm sao! Nhưng cách bà cư xử với chồng, thì thật là tuyệt diệu và đó là điều kiện cốt yếu để gây và nuôi hạnh phúc trong gia đình.
Cuối bữa, đích thân anh dâng khách một món tráng miệng thiệt ngon. Chúng ta có lẽ không bao giờ có cơ hội hòa giải một vụ đình công, hoặc hùng biện ở tòa, nhưng có nhiều trường hợp khác mà phương pháp trên kia giúp ích cho ta được. Kể lại những chuyện đó, ông hoan hỉ vô cùng.
Thành thử có lần luôn 27 giờ đồng hồ, ông không có dịp thay quần áo. - Nhiệt độ trong xưởng ư? Khoảng chừng 24 độ chứ gì? - Dạ, ông cộng 22 độ với 24 độ, ông sẽ được là 46 độ. 4- Kẻ phú quí tới bực nào mà không có nó thì cũng vẫn còn nghèo; còn kẻ nghèo hèn tới đâu, mà sẵn có nó thì vẫn còn cái vốn vô tận.
Thanh niên đó là nhà danh ca Lawrence Tibbett. Chính tôi cũng đã học chút ít về thuế má, quốc khố. đều cần kiếm người để than thở.
Ông có đức tự tin, đức đó quý lắm, nếu không phải là cần thiết. Đó là những chứng cớ mà người ta không thể nhún vai mà không công nhận được. Mười lần thì có tới chín lần những đối thủ, sau cuộc tranh biện, vẫn tin chắc rằng mình có lý.
Kết quả ra sao? Bà khoe nhiều lần với bạn bè rằng: "Nhờ lòng âu yếm của nhà tôi mà đời tôi là một chuỗi dài hạnh phúc". Mới đầu, viên thu thuế tỏ uy quyền của ông một cách ồn ào. Nhưng không bao giờ tiếc sự hy sinh đó hết, vì như lời chàng nói với chúng tôi: "Nhà tôi không được khán giả vỗ tay khen nữa, nhưng đã có những lời khen ngợi của tôi bù lại.
Bạn chỉ cần áp dụng những phương pháp thu phục cảm tình của một con vật mà cả hoàn cầu không ai không thương mến. Ông làm cách nào? Ông cho riêng anh ta một phòng giấy với một tấm bảng treo ở cửa đề tên và chức mới của anh. Roosevelt tức khí, chịu tranh đấu.
Dyke, một nhà chuyên môn có danh nhất về nghề bán hàng ở Mỹ. Chị xấu như quỷ, mắt lé, chân đi chữ bát, gây giơ xương, đần độn. Hôm sau tôi gặp anh, vẻ mặt buồn tẻ nhưng có vẻ sẵn sàng để tự bào chữa.