Nhà viết tiểu sử Thomas Watson đầy đủ nhất là Maney có một cơ hội phi thường là lục tung tài liệu mấy mươi năm cũng không tìm thấy. Và năm 2006, Đại học George Washington cũng khánh thành Viện Trách nhiệm doanh nghiệp, nơi chuyên đào tạo các giáo sư kinh thương về CSR để họ có thể truyền thụ lại cho sinh viên. của lịch sử điện toán; nó đã cho phép mô tả và giải các phép tính số học.
Chỉ cần năm năm điều hành, từ 1993 đến 1998, Gerstner đã chuyển bại thành thắng. Đó là phòng thí nghiệm đầu tiên của tập đoàn về sau là gã khổng lồ. Tôi không biết gì về máy tính(*) và cũng không biết cách nào để bán được nó.
Các cạnh tranh nội bộ bị mất mục tiêu và tự biến mất. Phải chăng Watson đã sai lầm? Ông đã ứng xử như thế nào sau đó? Người ta ghi nhận được rằng, đối với Watson, đây không phải là lần duy nhất ông không cho phép một biến cố nào đó làm thay đổi các sự kiện văn hóa của công ty.
Câu lạc bộ này là nơi để người ta vui thú với thiên nhiên sau giờ làm việc. 000 nhân viên của mình sống sót trở về từ chiến trường. 1953, Watson bước qua cửa tòa nhà IBM đường bệ như mọi khi, dù rằng giờ đây ông đã ở vào tuổi 79.
Với sự thiếu lắng nghe nhu cầu của khách hàng, IBM đã không đánh giá đúng sức mạnh vĩ đại của ngành phần mềm và để Microsoft thuở đó chỉ với một Bill Gates nhỏ bé đặt phần mềm hệ điều hành DOS vào trong máy tính của IBM. Muốn tạo ra tổ chức doanh nghiệp ở quy mô đa quốc gia, người ta học Thomas Watson. Đó là đổi tên công ty.
Và ngay trong suy thoái nghiêm trọng ông đã dành đến 6% thu nhập trong một năm, khoảng một triệu đôla, để mở phòng thí nghiệm IBM. Chúng ta luôn nhận thấy rằng chúng ta có nhiều thời gian hơn chúng ta tưởng. Thị trường lao động đã khác trong cấu trúc và khả năng luân chuyển của nó.
Watson viết lên bảng kinh nghiệm trở thành người bán hàng vĩ đại: Từ việc bị mất trộm xe ngựa lẫn hàng hóa do ông mải uống rượu, khi ông còn niên thiếu, đã khiến ông bị ám ảnh đến nỗi đóng khung một nguyên lý bất di bất dịch: rượu và kinh doanh không thể đi chung với nhau. Đó là nơi ở của hai vạn nhân viên.
Nhưng khả năng thương mại thì ít ai thấy. Việc mất một nửa thị trường này đánh một đòn đau vào niềm tự hào số một của IBM, đó chính là khả năng Từ bỏ suy nghĩ bao biện kinh doanh trong tầm bao quát, chín tháng sau đó, Watson trở thành nhân viên chính thức của NCR ở Buf- falo.
Tom Watson không bao giờ ngại những cuộc xung đột, thậm chí ông còn gọi những cuộc tranh luận với cha mình về những vấn đề như tài chính là những cuộc chiến hoang dã, thô bạo và không thể cưỡng lại được. Con người luôn giữ vị trí hàng đầu, mục tiêu hàng đầu và ý nghĩa cuối cùng trong mọi quyết sách, mọi cuộc mạo hiểm, mọi nỗi buồn của Watson. Nhưng niềm đam mê không phải lúc nào cũng bền bỉ, nhất là khi bầu không khí chung không tốt.
Là một học sinh không có thành tích học tập tốt, chàng siêu quậy Tom đã cuốn vào những trò quậy phá và gây rối để vơi đi nỗi thất vọng. Chẳng bao lâu, vì cần tiền ông lại chuyển sang bán dạo máy khâu và để xảy ra chuyện mất cả ngựa lẫn hàng cùng lời thề rượu và kinh doanh không thể đi đôi. Không một công ty nào đã làm nhiều hơn để thay đổi cách mà người Mỹ làm việc hơn cho bằng tập đoàn Máy móc Kinh doanh Quốc tế (IBM).