Và chà đạp lên sự chân thật cũng như khao khát chính đáng của mình. Như một sự bổ trợ, cân bằng, phong phú tất yếu. Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu.
Bạn chợt muốn có cái máy ảnh bên cạnh để chụp. Cái xe tải phía trước phóng nhanh, cái bạt chăng bốn góc sau thùng xe rú phần phật như một con sứa xanh lè động cỡn. Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai.
Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng. Sea Games này nhà tôi cũng định đi xem với nhau. Bắt đầu sắp đặt đến thái độ.
Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ. Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn. Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a.
Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không. Nhưng ta không cho nàng nói. Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ.
Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui. Người ta không thể sống lâu với cái cơ thể vừa trống rỗng vừa trĩu nặng. Và đem năng lực của ta đi xa hơn.
Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được. Mà đọc để có một cảm giác, góc nhìn khác về đời sống. Ta thấy đã đủ ớn rồi.
Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột. Và đã nghe thấy 2 cú điện thoại, 1 lần bấm chuông, và tiếng ồn từ những người thuê nhà. Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi.
Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích. Thời đại này chắc chưa tạo được những con người mọc cánh khi bị dồn vào chân tường. Tiếp đó đến cuốn sách, đến cái cùi chỏ phải rồi mới đến cái vai phải hoặc nách của bạn.
Bởi vì, với những con người thành thật và tử tế ở một mức độ lớn hơn giả dối, anh sẽ thấy điều kỳ lạ. Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức. Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.