Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. - Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa.
Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính.
Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.
- Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình. Suốt những năm trung học, lúc nào Jones và James cũng chơi với nhau, cùng chọn những môn học giống như nhau, thậm chí cùng chơi các môn thể thao giống nhau. Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình.
- Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. - Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp? Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!". Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông.
Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.
Cứ thế, nó sẽ tạo nên một vòng tròn khép kín và tiến triển vô cùng hiệu quả, giúp mang lại cho mọi người niềm vui và động lực trong công việc. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn.
Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Trước tình trạng đó, sếp của James bảo anh nên giao bớt việc cho các nhân viên cấp dưới.
Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho. Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình.