Có lần một phóng viên hỏi John về cú chặn bóng thất bại trong trận đấu ở Orioles tối hôm đó. Tháng 4-1994 Billy lên chương trình Larry King Live sau một chuyến công du đến Triều Tiên và mang về cho tổng thống Clinton thông tin về tình hình Bắc Triều Tiên sau khi chủ tịch Kim Il Sung mất. Rogers kể chuyện này trong một buổi thảo luận những chiến lược cho doanh nghiệp.
Và hơn nữa, ai cũng sẽ thích nghe bạn nói. Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì. Họ đã thành công trong việc tạo ra một không khí mang lại cảm giác thân mật, thoải mái giữa chủ và khách từ những chiếc ghế ngồi này.
Theo anh liệu khủng hoảng kinh tế có xảy ra không? Thậm chí trong những vấn đề thuộc lĩnh vực tinh thông của mình, Kissinger vẫn hỏi người đối diện: Bạn nghĩ gì về vấn đề này? Một ánh nhìn đôi khi cũng chạm tới trái tim… như chơi! Bởi thế, bạn ạ, đừng bao giờ lãng phí quên đi cái cửa sổ này khi đang trò chuyện.
Ngoài ra hãy sắp xếp chỗ ngồi một cách hợp lý. Tóm lại mọi thứ đều được chuẩn bị kỹ càng. Giờ khám phá ra thần tượng của mình là người vô hồn vô cảm như thế, ngay tôi đây cũng cần đến một viên thuốc an thần, đừng nói gì đến khán giả.
Đơn giản chỉ nên nói: Chiếc váy này đẹp đấy! là tốt nhất. Nhiều lời đồn đại rằng Sinatra là một người hay cáu giận nhưng tôi lại thấy anh ta nói chuyện rất khôi hài. Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh.
Đó là lý do tại sao họ rất chăm chú lắng nghe bạn nói. Thay vào đó hãy nói về việc khách hàng sẽ được dùng bữa sáng với một tách cà phê đang bốc khói và một chiếc bánh xốp nướng vàng. Tuy không điều khiển được nó nhưng chúng tôi đã bình tĩnh chiến đấu với nó.
Bối rối hay lo sợ chẳng giúp bạn giải quyết được gì. Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu. Chẳng hạn như cựu tổng thống Bill Clinton và Tommy Lasorda.
Phải biết tìm hiểu và đánh giá về người đối diện: Họ có thể hiểu vấn đề đó không, họ có quan tâm đến sự kiện này không… để khơi mào đề tài nói cho phù hợp chứ không bị lạc quẻ. Sam rất được lòng khán giả bởi anh luôn thân thiện và hiểu ý họ. Tôi rất vui khi một lần tình cờ đọc tạp chí Time và thấy Ted Koppel nhận xét thế này: Larry biết cách lắng nghe các vị khách mời.
Không may người cao nhất trong nhóm lại là người mập nhất! Chỉ anh ấy mới với tay được tới cái lỗ, và khi đang leo lên lưng chừng thì bị kẹt cứng. Burn là người thích đùa còn Benny thì bao giờ cũng sập bẫy của Burn. Mấy ai biết rằng đã có những lúc tôi chẳng biết nói cái gì…
Như vẫn thường khuyên các bạn rằng những gì mà ta mập mờ thì ta không nên nói, bởi vậy, tôi không nói cái gì liên quan đến thương thuyền cả. Mà thật lòng chúng tôi cũng không đứa nào dám nói với mọi người rằng đây chỉ là một trò đùa. Chỉ có mây, có gió, có mặt trời, có tôi và chiếc máy bay của tôi…