Những người bán máy lạnh hiệu Electrolux, muốn cho người mua thấy rõ và tin rằng máy đó chạy không có một tiếng động, đánh cây quẹt cho người mua nghe thấy tiếng xòe lửa trong khi máy lạnh đang chạy. Tại sao? Vì một số đông khách hàng khác cũng giao hàng cho chúng tôi vào lúc đó. Anh kinh nghiệm cả vạn lần hơn nó.
Và nếu cha có muốn rầy con thì cha sẽ mím chặt môi, và sẽ lặp đi lặp lại, như trong kinh: Lúc lâm chung, bà thú với con gái bà rằng: "Chính má đã làm cho ba các con chết". Nhưng trong những tiểu tiết đó, ta phải giữ một thái độ phong nhã thì mới có hạnh phúc trong gia đình được.
Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận: - Nhà máy đó vào hạng sạch sẽ nhất, khéo tổ chức nhất trong số các nhà máy mà tôi đã được thấy. Mặt khách hàng tươi như hoa. "Tôi nghe người ta nói rằng trong tủ sách ông ta có quyển sách rất hiếm, quý, tôi bèn viết cho ông vài hàng tỏ ý ước ao được đọc cuốn ấy lắm và xin ông làm ơn cho mượn trong vài ngày.
Mà chính nụ cười quyến rũ của ông lại là khả năng khả ái nhất. Bọn họ bèn yêu cầu này nọ. Thấy đoàn đình công tự vệ không có việc làm, ông biểu họ găng bao tay và những trái cầu để họ tiêu khiển.
Ông Chamberlain tới, được Tổng thống tiếp đãi niềm nở vui vẻ lắm, gọi tên và chào hỏi, tỏ rằng được ông Chamberlain tới chỉ những bộ phận xe cho ông, ông hoan hỉ vô cùng. Nhưng tôi cũng hiểu thầy. Đàn bà trong ngày sinh nhật và những ngày kỷ niệm vui tươi của họ lắm.
"Trời đất! Xin ông đừng kể câu chuyện cũ mèm đó ra nữa!". Anh Emile săn sóc đủ mọi bề. Mà nếu bạn thắng thì.
Buổi học sau, "tội nhân" đó đứng dậy, nhìn thẳng vào các bạn, đọc lớn tiếng những lời chửi đó của họ. Tôi nói: "Châu Phi có nhiều cái thú lắm. Chúng tôi tin cậy ông và hễ có việc để nhờ ông giúp được, chúng tôi sẽ nghĩ tới ông.
Tôi tưởng tượng nhà buôn đó tự nhủ: "Nếu ông ta đương gặp sự khó khăn, thì có thể nhờ cậy mình được. Anh em chắc hiểu rõ rằng con nít mà đem quảng cáo quá, chỉ làm hư chúng. Ông Parsons dẫn chứng cũng vô ích, lý luận cũng vô ích.
"Hôn nhân là việc quan trọng nhất trong đời, quan trọng hơn cả sinh và tử". Không khi nào tôi quên được câu trả lời của ông: "Một nhà khoa học không bao giờ dám chứng minh một điều chi hết. Năm 1852, Hoàng đế Nã Phá Luân đệ tam say mê Nữ bá tước Mari Eugénie Ignace Augustine de Montiji, người đàn bà đẹp nhất thế giới và cưới nàng.
Về sau ra sao trong sử đã có chép. Cho đến người ở của ông cũng sùng bái ông nữa. Mà bà biết rằng trứng gà ta làm bánh không tốt bằng trứng gà tàu.