Mở cửa ra, bà Webster thấy một thân hình nhỏ bé, ốm o, "chỉ còn xương với da, không đầy 50 kí lô, trông ghê sợ". Sau cùng ông lại bác sĩ khám bệnh. Về phương diện khác, các người làm công có thể là ích kỷ ti tiểu và thiếu giáo dục.
Lời bạn đã làm tôi phải suy nghĩ. Arnold cũng học được một bài học như vậy trong cánh đồng xứ Illinoi. Bạn sẽ thấy liền - như William James nói - rằng tinh thần không thể nào buồn ủ rũ khi hành động tỏ một nỗi vui chói lọi.
Trước kia tôi làm việc bảy giờ một ngày, Bây giờ một ngày tôi làm 15, 16 giờ. Tôi bắt đầu nghĩ tới tự tử. Ta nên nhớ rằng lòng biết ơn là một đức tính cần phải được bồi dưỡng; vậy muốn cho con cái ta có đức tính ấy, chúng ta phải làm gương cho chúng.
Có khi tôi ngạc nhiên về những lỗi lầm nặng của tôi. Như vậy chắc chắn Đại tướng đau chỉ vì lo nghĩ, cảm xúc mạnh quá, thần kinh kích thích quá nên khi hết lo, lại vững bụng, vì công việc đã hoàn thành ông bình phục lại ngay. Lần đầu, đứa con gái cưng của ông, mới năm tuổi, thình lình chết.
Tuy bà đã có nhiều cháu nội, trông bà chỉ vào trạc bốn mươi. Rồi lần lần tôi thất vọng đến nỗi khinh nghề và có ý giải nghệ. Chắc bạn cho rằng ông ta đã đi quá lý tưởng, đã tỏ ra mình hiền hậu và hỉ xả một cách quá đáng? Bạn hãy so sánh ông ta với nhà triết học đại tài người Đức, ông Schopenhauer, tác giả cuốn: Học nghiệm về lạc quan của chủ nghĩa.
Ta nên lấy thế làm mừng. Trong ít ngày đầu, còn nghĩ tới máy sưởi, nhưng về sau lần lần tôi quên nó rồi. Tôi có một người bạn thân vừa đây bị một cơn đau tim kịch liệt.
Rồi thì cơ thể cháu tự nhiên phải mềm dẻo". Tại sao lại giản dị như vậy? Đó là nhờ luật sau này, một trong những luật quan trọng nhất mà các tâm lý gia đã tìm ra được; óc người ta, dù thông minh đến đâu đi nữa, cũng không thể đồng thời nghĩ đến hai điều. "Làm bộ như" bạn đã thích công việc của bạn và sự gỉa đò đó sẽ làm cho bạn thấy thích thiệt, bớt mệt, bớt lo lắng.
Bạn nên nhớ rằng quyết định ấy là một trong hai quyết định quan trọng nhất, có ảnh hưởng sâu xa nhất tới tương lai của bạn. Chúng đáp: "Chúng em không có ba má". Ông là một kỹ sư, tiếng tăm lừng lẫy, đã sáng tạo ra kỹ nghệ điều hoà không khí [8] và hiện nay đứng đầu nghiệp đoàn Carrier ở Syracuse.
Nhưng họ không chịu nhận như vậy là đánh cá. Và xin cho con yêu tràn trề cả những kẻ thù của con nữa". Tôi luôn luôn để họ tự tiện.
Ông bực bội vì những đốm mờ mờ nó đi qua con ngươi ông, làm ông hết còn trông rõ, nhưng khi cái đốm lớn nhất vừa qua khỏi, ông nói: "A! ông nội lại tới. Ông Théodere Dreiser đã dùng cách ấy. Tôi la khóc cho tới khi anh tôi phải nhường giường cho tôi".