Ông ấy thấy rõ như vậy và điều đó làm cho ông vui là lẽ tự nhiên. Sự cải cách đó rất được hoan nghênh: người ta thấy tờ báo có vô số bài hay. Tôi ngạc nhiên và đáp: - Thưa cô, cô thương cháu quá.
Bây giờ nhìn con nằm trong giường nhỏ của con, mỏi mệt, trơ trọi, cha biết rõ rằng con chỉ là một em bé. ở độc thân tới hồi 35, rồi cưới một người đàn bà giàu, góa, hơn ông 15 tuổi, một bà góa tóc đã bạc vì 50 cái xuân xanh! Bà biết rõ rằng Disraeli cưới bà không phải vì tình, mà vì tiền. Kết quả? Ông Disraeli thích nhắc lại lời này lắm: "Trong 30 năm sống chung không bao giờ tôi thấy buồn chán vì vợ hết".
Bây giờ người ta không biết xây nhà đẹp như vậy nữa. Muốn đọc cuốn sách này được nhiều ích lợi nhất cần có một đức tính cốt yếu, quan trọng hơn cả những định lệ và quy tắc. Bà ấy: "Tôi quê quán ở Concord.
Phải, độ năm giờ, ông trở lại, may ra tôi có khá hơn không". Nhưng không hiểu vì một lẽ bí mật gì, loài cá không ưa trái cây như tôi mà lại ưa trùm. Có một chi tiết mà tôi cho là vô cùng thương tâm trong đời của ông bà.
Dùng cuốn sách này làm kim chỉ nam để giải quyết những nỗi khó khăn hằng ngày. Vậy mà bức thư sau này được 50 phần trăm thư trả lời, có phải là năm lần mầu nhiệm hơn không? Và những bức thư hồi âm dài tới hai ba trang, tràn trề tình thân ái, lòng hăng hái và những lời khuyên có ích! Bà làm việc cực khổ, nhịn ăn, nhịn mặc, đi chân không, để dành tiền cho con học âm nhạc.
Sau cùng, ông hỏi: "Công ty mới đó sẽ đặt tên chi?". Dưới đây, tôi sẽ chép lại đoạn đầu bài diễn văn tuyệt khéo đó. Kha Luân Bố đòi cho được cái danh là: "Đề đốc Đại Tây Dương và Phó vương ấn Độ".
Chị đó dâng ông một miếng bánh mì bột bắp. Chưa coi họng tôi, ông đã hỏi tôi làm nghề gì. Vậy muốn cho người khác theo ý mình, xin bạn nhớ quy tắc thứ hai sau này:
Phải làm cho sự thực linh động, có thú vị, và kích thích người ta nữa mới được. Vậy muốn thay đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ, bạn phải: Hồi đó, cho mãi tới bây giờ cũng vẫn vỏn vẹn có hai người đó làm hội viên thôi.
Và điều này quan trọng nhất, dù ông lập tâm thi hành bất cứ công cuộc gì, không bao giờ bà nghi rằng ông có thể thất bại được. Chưa có gì giúp tôi nhiều bằng phương pháp tự xét và tự cải đó. Nhưng sự thay đổi lạ lùng nhất, chính là sự biến hóa của thâm tâm chị.
(Tôi không cần biết điều ông muốn. Tóm lại, cái quan hệ tới mình nhất thì họ để lại sau cùng và xét toàn thể thì thư đó khêu gợi sự phản đối hơn là sự hợp tác". nhưng các bà về phương diện đó thì khác hẳn và các đức lang quân, xin nhớ kỹ điều đó cho.