Tôi có thể khẳng định rằng, cơ hội may mắn dành cho mọi người là như nhau, nhưng chỉ một số người là nắm bắt được vận may và trở nên thành công. Nó không hề có những rừng cây, quặng mỏ và đá để xây dựng các công trình quân sự hay dân sự, cũng không nằm trên con đường giao thương thuận lợi. Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri?
Anh ta từng bị bắt và bị bán làm nô lệ vài lần nên có rất nhiều kinh nghiệm. Vậy cậu đã làm gì để tăng khả năng kiếm tiền của mình nào? – Tôi hỏi chàng trai đó. Bạn thấy đó, chúng ta không thể để kẻ trộm vào khuân những bồ lúa của mình, cũng không ai muốn để đối thủ phỗng tay trên những khách hàng tiềm năng có thể đem lại nguồn lợi cho mình.
Chúng tôi quyết định sẽ chuyển nhà đến một nơi khác làm ăn sinh sống. - Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại. Anh nên nhớ thuộc lòng câu nói này nhé! Bởi vì, nó cũng là bí quyết thành công của tôi đấy.
Tôi chưa bao giờ có được số tiền lớn như thế. - Đúng là một suy nghĩ tinh tế! – Arkad lên tiếng tán thưởng. Hậu quả là quân của Babylon liên tục bị thất bại.
– Nhưng hãy nói cho cháu biết làm thế nào ông lại được tự do? Cháu đã học được cách tiêu pha ít hơn số tiền cháu kiếm được. Hôm nay nó ở đây, nhưng ngày mai nó đến nơi khác rồi.
Ông cảm thấy mình giống một con bò trong cuộc thương lượng đó. - Tâu bệ hạ, ai cũng mong học được cách làm giàu để được giàu có, nhưng người nào có thể dạy cho họ những điều đó? Chắc chắn không phải là những thầy tế, vì ngay bản thân họ hiện cũng rất nghèo kh Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà.
Hôm ấy, đích thân ông Nomasir đã chọn mua những tấm thảm tốt nhất và có màu sắc vừa ý với ông ta. - Tôi vô cùng cảm ơn bà, và có lẽ suốt đời tôi không trả hết món nợ này. Roadan à, hãy nghe lời khuyên của tôi đây: "Anh hãy giữ lấy năm mươi đồng tiền vàng đó.
Vì vậy, nếu trong khi anh tới Smyrna mà bị bọn cướp lấy mất số vàng, hay lúc anh quay về bị bọn chúng phỗng tay trên những số hàng hóa ấy, thì anh sẽ lấy gì để trả nợ cho tôi? Nếu anh không có tiền để hoàn trả, có phải tôi đã mất hoàn toàn số tiền đó rồi không?" Mỗi lần gieo, chủ cái luôn cầm chắc phần thắng trong tay, ít nhất một khoản bằng một phần năm của số tiền đặt cược. Đối diện với họ, Nomasir, người vợ và hai cậu con trai của ông ấy, tiếp đến là những người thân và bạn về đều ngồi trên những tấm thảm đặt theo hình vòng cung.
Gương mặt của Tarkad trở nên bối rối và lúng túng. Mathon vào phòng ngủ của mình khệ nệ lôi ra cái hòm khá lớn, có chiều dài chừng một sải tay, được bọc trong tấm da heo màu đỏ và trang trí bằng những hình điêu khắc bằng đồng. Trước khi trở thành thương gia, anh Araman cần phải học và tinh thông nghề buôn bán.
Ông Arkad âu yếm đặt bàn tay của mình lên đầu Nomasir và nói: Bỗng nhiên, cả hội trường im lặng. Sau một lúc, cả ba ông đều dừng lại và thở dốc.