Họ nói: “Làm sao tôi không phàn nàn được cơ chứ? Bạn xem cuộc sống của tôi tồi tệ đến mức nào”. Với những ai dùng lý lẽ “Tôi không có nhiều tiền đến mức cần phải quản lý” để biện minh, thì quả là họ đang có cái nhìn sai lệch về vấn đề này. Còn người nghèo thì sao? Họ vẫn “đang chuẩn bị để sẵn sàng!”.
Nếu bạn không biết quản lý tiền, bạn sẽ không bao giờ được tự do về tài chính, kể cả khi bạn có mức thu nhập cao ngất. Biết cơ man nào là tiền, rất nhiều tiền, hàng tỷ tỷ đô-la đang luân chuyển quanh ta, tuy khá dồi dào nhưng vẫn có giới hạn, và hành trình của nó phải kết thúc tại một điểm nào đó. Bạn không thể thay đổi hoa trái đã đơm kết trên cây.
Trong Phần II của cuốn sách, tôi liệt kê 17 điểm khác biệt trong suy nghĩ của người giàu so với người nghèo và giới trung lưu. Hai người trò chuyện về bản hợp đồng đóng phim mà Halle nhận được - một trong những hợp đồng đóng phim lớn nhất trong lịch sử dành cho một nữ diễn viên với số tiền lên đến 20 triệu đô-la. Đã đến lúc bạn bắt đầu chơi trò chơi cuộc đời theo cách “lớn”.
Khi bật ti-vi, tôi thường xem các chương trình thể thao. Họ còn nói: “Kinh doanh là kinh doanh, giải trí là giải trí. Do đó, vấn đề lớn nhất của họ là xử lý tất cả những trở ngại mà họ nhìn thấy.
Khi đó, khả năng bạn nhận được các kết quả y như họ là rất cao. Hãy viết ra mức độ tương đồng hay đối lập giữa bạn và họ. Hãy dành thời gian và sức lực để tạo ra những kết quả mà bạn muốn thấy, chứ đừng biến cuộc sống của mình thành những chuỗi ngày dài mệt mỏi vì phải chạy đuổi theo vô số vấn đề cần giải quyết.
Điều đó dẫn đến một câu hỏi từ xa xưa như thế này: “Cái ly đang đầy một nửa hay đang vơi một nửa?”. Họ đến là để giao du với những người giàu có và thành đạt khác. Bóng tối sẽ bị ánh sáng xua tan.
Còn mục đích lớn của những người nghèo là gì? Là “có đủ tiền thanh toán các hóa đơn… và nếu đúng hạn thì càng tuyệt!”. Trong khi đó, nhiệt kế tài chính của mọi người thường được cài đặt con số hàng ngàn, chứ không phải hàng triệu; thậm chí nhiệt kế tài chính của một số người chỉ được cài đặt con số hàng trăm, chứ không phải hàng nghìn; và vẫn có những nhiệt kế tài chính của một số người được đưa về dưới mức con số không. Người nghèo và trung lưu cũng tham gia vào cuộc chơi tài chính, nhưng chiếc xe của họ lại chỉ có một bánh hoạt động.
Rằng anh ấy là người tiêu hoang còn tôi là người chạy trốn như thế nào. Cho dù vì lý do nào thì kết quả cũng là tài sản của anh ta có được rất ít, chính xác là zero! Như phần lớn trong chúng ta, tôi được nghe bạn bè, thầy cô, đài báo, ti-vi… nói rằng người giàu là xấu, rằng tất cả họ đều rất tham lam.
Chúng ta không được học về cách tạo nên thu nhập thụ động trong trường học, vậy chúng ta có thể học điều đó ở đâu đây? Không đâu cả. Sự giàu có sẽ không đến từ việc chỉ có ý muốn. Có đáng sợ không? Chắc chắn rồi.
Đã đến lúc bạn lấy lại sức mạnh và kiến thức của mình để tạo ra mọi thứ trong đời bạn và cả mọi thứ không có trong đó nữa. Khi đó, vùng thoải mái của bạn đã được mở rộng, nghĩa là bạn đã trở thành một người “lớn hơn”. Cha tôi là thợ mộc và ông nhận thấy rằng các nhà thầu xây dựng không ngừng mở rộng những khu đất mà họ đã mua nhiều năm trước đó.