Tôi viết thư cho những người lính khác để an ủi họ và thân nhân của họ. Không phải chúng tôi phát đạt ngay đâu. Tại sao vậy? Vì những người ở trong những phòng ấy thường mê man vào công việc của họ, không còn thời giờ để lo nghĩ về mình.
Khi giải ngũ, ở Hải Quân về, tôi được rõ cảm tình của họ. Tôi nhớ cứ những buổi tối có điều buồn bực, tôi về nhà, lại gắt gỏng vô cớ rồi gây sự với nhà tôi. Tôi đã dùng 30 vạn Mỹ kim làm vốn mà chẳng thu được một xu nhỏ lời.
Bà còn viết một tiểu thuyết nhan đề là: Lỗi tại ai? Trong đó bà tả ông như một con quỷ còn bà thì như một người chịu cực hình vậy. Từ hôm nay, tôi sẽ cố gắng học thêm tiếng Thuỵ Điển, hầu lần sau sẽ không phạm những lỗi như một đứa trẻ mới học nữa. Một cuốn sách có đánh dấu ta thấy hay hơn và đọc lại mau hơn, dễ hơn.
Chúa Giê Su dạy: "Đòi hỏi, con sẽ được tìm kiếm, con sẽ thấy; gõ cửa, cửa sẽ mở". Nếu bạn muốn diệt ưu tư và bắt đầu một đời sống mới thì xin bạn đọc kỹ lại chương đó đã, đừng bỏ một hàng nào. Mới nghe giọng nói đó, ai không tưởng rằng ông ta mạt sát Hitler.
Lẽ cố nhiên là bà đã kể những nỗi đau khổ, những vấn đề khó khăn không giải quyết được. "Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy". Về vấn đề tiền bạc cũng vậy, đừng hy vọng gì hơn.
Thí nghiệm tai hại đó đã cho tôi một bài học tới già đời chứ?. Nhưng thiệt ra làm thế, ta chẳng giúp cho tinh thần chút nào ráo". Ông William James - người cha của khoa tâm lý hiện đại - viết thư cho một bạn thân là giáo sư Thomas Davison rằng càng về già ông càng thấy "không thể sống không có Thượng Đế" được.
Chẳng bao lâu biết tường tận từng nơi từng chỗ, trong khu phố thường chơi đùa với các bạn, biết tường tận đến nỗi chơi trò gì có chạy đua là đều thắng. Tôi thấy rằng hỏi thăm họ vậy thì họ tươi cười vui vẻ. Montaigne, một triết gia trứ danh ở Pháp, dùng câu này làm châm ngôn: "Loài người đau khổ, do hoàn cảnh thì ít mà do ý niệm về hoàn cảnh thì nhiều".
Bà sống ở châu thành Maywood, một châu thành 30. Clelland ở Đại học đường Lincoln Memorial, và H. Cho rằng có người vu oan, nhạo báng, lừa dối hay chơi khăm bạn, và cho rằng người đó là bạn thân đi nữa, bạn cũng đừng nên than thân trách phận.
Marc Aurèle, đại triết gia và Hoàng đế của Đế quốc La Mã, tóm tắt ý ấy trongcâu này - một câu quyết định được vận mạng con người: "Tư tưởng của ta ra sao thì đời của ta như vậy". Ta phân phát hạnh phúc tức là nhận được hạnh phúc vậy. Không có ai dơ tay cả.
Bạn nên nhớ rằng Đức Chúa Giê Su mà cũng gặp phải trường hợp ấy. Ít bữa sau, bác sĩ kêu điện thoại cho hay cháu đã qua cơn nguy. Đối với những bà ấy, người ta khuyên mỗi tối nên thảo một chương trình cho ngày mai.