Còn Einstein, nhà tư tưởng sâu sắc nhất đương thời, thì thú rằng những kết luận của ông 100 lần có 99 lần sai! Nhưng thiệt ra làm thế, ta chẳng giúp cho tinh thần chút nào ráo". - Này Jim Grant, từ trước tới nay, anh đã mua bao nhiêu toa trái cây rồi?
Riêng tôi, tôi sợ tới nỗi gần như nghẹt thở, luôn miệng lẩm bẩm: "Chết rồi!. Người ta càng chỉ trích, ông lại càng công nhiên tỏ ra không cần. Vậy muốn khỏi bất bình, buồn bực về những lời chỉ trích, ta hãy theo quy tắc số ba này:
Tôi luôn luôn sợ vì lúng túng mà rồi lẫn lộn đáng tiếc chăng. Người thợ làm việc bằng tay chân sẽ tăng hiệu quả nếu người đó được nghỉ tay nhiều hơn. Ghi hết những lỗi lầm điên khùng của mình và tự chỉ trích.
Tôi lo sợ các cô gái cười tôi khi tôi dở nón chào các cô. Nếu như chúng tôi không mượn được tiền một nghệ sĩ trứ danh là Jame Mc. Nếu bạn không ngủ được thì bắt chước ông Samuel Untermeyer: ngồi dậy đọc sách hoặc làm việc cho tới khi buồn ngủ.
Người thứ nhất là ông A. Ông nói: "Từ ngày ấy, mỗi lần khó ngủ ông lại đưa ngược tròng mắt lên và chỉ vài giây sau, tôi bắt đầu hiu hiu buồn ngủ. Đọc cuốn sách hay nhất về vấn đề ấy, tức là cuốn Cho thần kinh căng thẳng được di dưỡng của Bác sĩ David Harold Frink.
Như vậy có khó giải quyết được các vấn đề cũng là dĩ nhiên". Tại sao vậy? Vì nó đã dạy cho ông biết an phận, cho biết rằng sức ông chịu được những cảnh đau đớn nhất đời, nó đã cho ông thấy lời này của thi sĩ John Milton là chí lý: "Đui không phải là khổ, không chịu được cảnh đui mới là khổ". Có người nói: "Điều đó dễ lắm.
Bất kỳ ai cũng có thể sống một cách êm đềm, trong sạch, kiên nhẫn, đầy tình thương chan chứa trong lòng, từ mặt trời mọc cho tới khi mặt trời lặn. Gặp gió mùa, dông tố, đáng lẽ chết vì sợ, thế mà không. Điều ấy, Billy Phelps ở Yale đã biết rõ và ông đã sống đúng theo đó.
Người nào ích kỷ không nghĩ tới bạn bè, sẽ gặp những nỗi khó khăn nhất trong đời và làm hại xã hội nhiều nhất. Vậy phải nghỉ ngơi, dưỡng sức để làm những bổn phận quan trọng hơn". Khi tôi ưu tư, dây thần kinh căng thẳng, nhà tôi bảo: "Cứ yên tâm.
Vậy ông có trở nên một người uy thế nhất và được thương yêu nhất ở Châu Mỹ từ trước tới nay, thiệt cũng chẳng lạ gì! Kết quả, mỗi nhân viên phải ôm từng chồng báo cáo về nhà để nghiên cứu. Nói một cách khác, theo luật trung bình do kinh nghiệm mà biết thì phần rủi bị tai nạn chỉ là một phần 5.
Nếu chúng ta muốn "làm những nghĩa cử tốt đẹp cho kẻ khác - như Dreiser đã khuyên - thì chung ta hãy làm mau đi. Giê Su nói: Thiên đường ở trong lòng ta". Có khác chi giải một bài toán đệ nhị cấp mà nhất định theo giả thiết hai với hai là năm không? Mà trên đời có biết bao người cứ nhất định nói rằng hai với hai là năm - có khi là 500 nữa, rồi làm cho đời sống của họ và của người khác thành một cảnh địa ngục.