Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó. Có thể phơi phới niềm tin. Có thể chửi bậy, làm bậy bậy hơn bất cứ kẻ thô bỉ nào.
Và biết rằng mình biết ít thế nào. Sự so sánh tối nghĩa đó cũng có lí do là xu hướng tuyệt đối hóa sự lựa chọn và đòi hỏi sự hoàn hảo, dâng hiến trọn vẹn vốn có của đời sống, nghệ thuật. Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi.
Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào? Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không? Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao.
Vào những thời điểm mà tuổi thơ sẽ có những ấn tượng mạnh nhất. Ta còn có thể cứu sống vợ ta. Anh bị tổn thương khi thay vì chấp nhận sự thất bại bị vượt qua, họ đốn anh.
Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy. Sống là gì nếu không có khoái cảm. Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.
Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất. Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì. Tôi phá dần sự phá phách trong tôi.
Tiếng tít tít vẫn rót vào tai bạn, khe khẽ khe khẽ. Bởi vì, nếu họ ác thì mục đích tối thượng của họ sẽ là bá chủ thế giới. Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác.
Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn. Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ. Rồi như lăn nhanh từ trên dốc xuống.
Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành. Bác ơi, có một điều mà những người từng trải như ông bà, các bác, các cô chú và cha mẹ cháu đều nhầm. Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết.
Tôi biết là tôi rất khỏe. Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm. Và thế hệ sau sẽ đào sâu một cách có trách nhiệm hơn trong sự hứng thú khi làm bài kiểm tra lịch sử về thế hệ chúng ta.