Để sống cho xong đời. Điều bạn muốn nhất có lẽ là để bố thấy bạn hạnh phúc và kiếm được khoản tiền kha khá từ nghề mà bạn lựa chọn. Mà không hay và cũng chẳng để giải trí thì viết làm gì.
Có thể nó sẽ bị tháo tung cơ thể. Lấy 2 cái chìa khóa tủ để đồ, 2 cái khăn tắm. Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí.
Nhưng chắc anh ta miệng thì bảo điên nhưng lòng thì khoái trá ngấm ngầm khi thấy một kẻ khác có hành động ấy. Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ. Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ.
Nhưng rồi sẽ được nhiều người yêu quí. Mới đó mà tôi đã định chơi trò đấu giá. Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra.
Không lại phản tự nhiên quá. Dù mọi người đang đợi cơm ở nhà. Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay.
Thầy có vẻ tốt nhưng nhu nhược. Định dừng viết thì lại có chuyện. Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự.
Tôi để vài ngày trôi đi. Tôi tống vào thùng rác. Tôi định kêu to hơn, lại thôi.
Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt. Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống. Dù sao, đó cũng có khía cạnh của xu hướng phát triển không ngừng.
Không còn là độc quyền của đường Nguyễn Du và một vài đường khác. Cũng có thể họ không tìm thấy. Bà chị bảo em cứ cầm, mọi người đều nhận lương rồi, coi như để khuyến khích.
Ông thấy mắt nàng ngân lên những tia sáng kỳ lạ. Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực. Nhưng mệt mỏi thì sao.