Nếu anh ta chọn một con đường ngược hướng hoàn toàn với con đường kia thì có thể anh ta đã đến đích sớm hơn. “Tôi sẽ làm gì với tờ giấy này?”, tay lái xe mô tô hỏi một cách láo xược. (“Làm thế nào để nó tới được Pháp? Nó bay trên chuyến bay Swissair.
Từ tiếp theo chúng ta cần nhớ là “con cá”. Như chúng ta đã biết, từ “Phobia” có nghĩa là sự sợ hãi (chẳng hạn, claustrophobia – nỗi lo sợ bị giam giữ). Nghe là thụ động, trong khi viết là chủ động.
Thay vì phàn nàn: “Ôi, tôi đã nhớ ra cái gì trong khi tôi nói chuỵện với khách hàng nhỉ?”, bạn có thể kết thúc một ngày với cảm giác thật tuyệt vời. Bạn có thể dễ dàng thêm những điệu bộ then chốt vào các hình ảnh then chốt. Sự thật là một người thầy tốt có thể làm nên những điều thần kỳ.
Ngành công an cũng thường sử dụng những từ ngữ là viết tắt của những chữ cái đầu, ví dụ như: NYPD (New York Police Department – Công an New York), CSI (Crime Scene Investigations – điều tra hiện trường phạm tội), DA (District Attorney – công tố viên của tòa án khu vực). Hay cũng có thể Hiroshi gợi chúng ta nhớ đến thành phố Hiroshima? Còn họ Tanaka? Có thể là một thùng chứa (tank)? Hãy tưởng tượng anh hùng Hiroshi đang chở một thùng ở Hiroshima, húc đổ cột điện thoại. Thật sự là ngay lúc này tôi có thể nhớ là tôi phải trả tiền cho Sharon nhưng tôi lại không đảm bảo là sẽ nhớ điều đó khi gặp cô ấy!”
Bạn đang cầm một cốc xi-rô bọt. Ở nước Pháp, nó cảm thấy rất cô đơn. Và vì vậy chúng ta tự hỏi – ai quả quyết rằng học ở nhà hoặc trong một môi trường yên tĩnh là cần thiết? Tại sao chúng ta có cảm giác bị giam lỏng?
Nhưng dần dần tôi phát hiện ra những người khác cũng không thích dậy sớm. Con gái tôi nhìn ông ta một lát và nói: “Ông đã nói với cháu lần trước mà!” Những từ này không thích hợp với những nền văn hóa khác, hay không cần thiết phải dịch ra.
Trong khi mọi người đang nói chuyện, bạn hãy tự nhắc lại tên họ và chắc chắn rằng bạn đã nhớ tên của mọi người. Sau đó bạn hãy tạm nghỉ ngơi thư giãn. Đó rõ ràng là một sự cố.
Cứ hình dung ra hành trình này vài lần, bạn sẽ phải ngạc nhiên – ngày mai, khi vào thang máy và chuẩn bị nhấn nút để đi lên tầng 2, bạn sẽ cảm thấy lo lắng đôi chút dù sáng nào bạn cũng lên đó. Điều này cũng tương tự với trí nhớ. Chúng ta: “Xin vui lòng đọc cho tôi số điện thoại của Bác sĩ James Green – Phòng nha sĩ số 58, Ngõ Wisteria, Thành phố Boston.
Chúng ta xét đến đồ vật thứ năm – đồ vật cuối cùng trong bếp, đó là bàn ăn. Tôi có thể áp dụng những kỹ năng đó thay cho việc phải gồng mình, ngồi hàng giờ học thuộc lòng không nhỉ? Được chứ, tôi vô cùng sung sướng, những phương pháp đó thật sự có ích. Chúng ta cũng liên tục phải xin lỗi vì quên trả sách, cho đến một ngày (khi mà chúng ta cảm thấy thực sự cần thiết) thì chúng ta sẽ buộc mình phải nhận thức được sự cần thiết của việc này.
Mặt khác, trong tiêng Eskimo, không thể dịch được từ “cát”! Cạnh cửa là một lọ hoa lớn. Năm 1914 là năm bùng nổ cuộc Chiến tranh thế giới thứ nhất.