những vụ sụp đổ lớn như vậy. Như Gerstner nhìn thấy, chúng đã không cạnh tranh với nhau để cùng tiến về triết lý khách hàng mà đơn thuần là chỉ để tìm các thách thức tiếp theo những đỉnh cao tiếp theo mà không vì khách hàng. Ông thù nhất là kỹ thuật cắt giảm chỗ làm.
Cả hai, hậu thế và tiền bối, đều viết ra những hoài bão mãnh liệt và nhân văn làm nền tảng cho mọi giá trị. Bị quăng vào chỗ chết và CTR đã tiếp nhận Tho- mas Watson Sr. Tom đã như một phi công đưa IBM vào kỷ nguyên máy tính, trên đôi cách của cha mình.
Hãng Xerox bị sốc mạnh vì trước đó họ không tin rằng có một ai đó lại cần đến một cái máy tính cho riêng mình, cho dù về mặt công nghệ, hãng này đã thành công khi thiết kế máy tính nhỏ gọn. Ford, General Motors, Standard Oil, Colgate Pamolive cần vươn ra nước ngoài. Các nhà máy của các nhà công nghiệp như Gen- eral Electric, General Motors, DuPont.
Dayton cuốn hút Watson. Cánh bán hàng rong cuối ngày thường tập trung ở quán rượu. Làm nông trại có vẻ như không thuận lợi vì ở đó toàn là thứ đất xen nhiều đá.
Ông cũng chịu khó đi đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng. Và năm 2006, Đại học George Washington cũng khánh thành Viện Trách nhiệm doanh nghiệp, nơi chuyên đào tạo các giáo sư kinh thương về CSR để họ có thể truyền thụ lại cho sinh viên. Ông bước lên bục giảng với mái tóc chải ngược ra sau, áo dài tay màu trắng với cà vạt sậm màu và quần tây màu sáng.
Và Watson đã đúng khi cho Tom một cơ hội mạo hiểm. Với cái tên này, Watson không chỉ muốn IBM có cái vẻ như cái tên (quốc tế) của nó mà thực sự nhắm tới điều đó. Khi Tom Watson trở về nhà thì IBM đã là một biểu tượng của nước Mỹ.
Hai năm sau, 1945, IBM của Watson ký hợp đồng mở phân xưởng người lao động khiếm thị ởBinghamton, New York. Công việc của anh chàng thiếu niên nghèo là chất đầy lên xe ngựa nhiều thứ nhạc cụ và máy khâu, rồi dắt ngựa đi chào hàng. Họ diện toàn cà vạt đen.
Đây là đợt tuyển dụng phụ nữ làm những công việc chuyên môn đầu tiên của IBM. Nhưng vào thời của Watson, nếu xem lại các bảo tàng phát minh, thiết kế tiếp thị chưa được đặt ra. Watson muốn tạo ra một loại thiên đường nào đó của công nhân.
Nền kinh tế Mỹ mất rất nhiều năm để hồi phục. Watson thích nhân viên của mình ăn mặc trang trọng nhân danh công ty và đó sẽ là một hình ảnh dễ nhận thấy của nhân viên IBM sau này. Quan điểm này không chỉ cần cho các nhà lãnh đạo kinh doanh mà cho
Năm 1946, IBM sản xuất ra máy viết chữ nổi Braille, với quỹ dành cho cựu chiến binh và bán với giá rẻ. Vào cuối đời, ông nhắc lại nguyên tắc vàng và lý thuyết bốn đối tượng: Ông đã tự nhiên trong lòng vì con người mà hình thành nên vô số thuật lãnh đạo và cuối cùng là đạo lý của nhà lãnh đạo.