Chỉ, chỉ và chỉ… và sự chịu đựng lại tiếp tục. Chúng ta có thể tận dụng những hình ảnh này để ghi nhớ một ý tưởng, quan điểm, cụm từ hay điểm nào đó mà chúng ta muốn nói tới. Một tuần sau, khi người cha mua tặng một bộ 100 cái tem và một cuốn album thì nó sẽ đón nhận với sự hăng hái thật sự.
Chúng ta lại tưởng tượng đến việc đang đun nóng 20 cái tem trong một cái chảo. Bạn hãy đề nghị anh Wang hay chị Yoshimoto giải thích ý nghĩa tên của họ. Một ngày, tôi nhận ra rằng những bài tập đó lại có thể giúp được mình trong việc học nói chung.
Chúng ta nhìn mọi thứ nhưng lại không quan sát chúng. Vậy tại sao ta không tận dụng nó? Còn bây giờ, chúng ta sẽ học cách nhớ danh sách các thứ được liệt kê.
Chắc chắn bạn đã gặp những câu như thế này. Ví dụ, 91 là bd hoặc bt. Bạn hãy hình dung rằng trong tất cả các cuộc chiến tranh của Pháp, quân lính đều mặc áo mưa màu xám.
“Bạn của mẹ cháu có uy tín”, một bé gái đáng yêu nói, “Nhưng cô ấy đã tống khứ nó đi rồi. Bệnh nhân: Bác sĩ ơi, tôi không thể nhớ bất cứ thứ gì. Phòng số 2 (phòng khách): 6.
Chúng ta đi học là bởi vì ta muốn thế. Trong trường hợp này bạn cũng nên tạo ra sự liên kết liên tưởng. Mỗi tháng, chúng ta tình cờ gặp hàng trăm người mà chúng ta nhớ tên cũng như những gì liên quan đến họ.
Sự ưu tiên này là do chúng ta thiếu tin tưởng vào trí nhớ của mình. Có một cuộc tranh luận về câu hỏi tên bánh pizza bắt nguồn từ đâu. Đó là những diễn biến của cuộc cách mạng.
Theo phép lịch sự, ta đi theo. Trong tiếng Pháp, từ “livre” nghĩa là cuốn sách. Còn trong bất kỳ trường hợp nào khác chúng ta đều không thể học tốt, chẳng hạn như khi ta không có hứng thú, hoặc “buộc phải” học.
Hãy nhớ rằng theo thống kê thì trường hợp này rất ít khi xảy ra. Ngay lập tức hãy hình dung ra cái khung, đệm hay ga trải giường. Người kế tiếp cũng lại có thể làm điều tương tự.
Ông ta đội một chiếc mũ cảnh sát với dòng chữ thêu nổi màu đỏ “Interpol”. Tôi bắt đầu chơi những trò chơi sử dụng trí nhớ với đám bạn, cũng chỉ là để khoe khoang. Và vì vậy chúng ta tự hỏi – ai quả quyết rằng học ở nhà hoặc trong một môi trường yên tĩnh là cần thiết? Tại sao chúng ta có cảm giác bị giam lỏng?