Khoảng sáu tháng trước, tôi cảm thấy không an tâm về một chương mà tôi đã viết trong cuốn sách này, vì vậy tôi đề nghị một người bạn tốt, Ann Torrago, đọc chương đó. Vài tuần sau, tôi muốn đến thăm một cuộc triển lãm mói ở Metropolitan. Bản năng tự nhiên (và bản năng của tôi, cho đến khi tôi đấu tranh với nó) là có càng ít khả năng giao tiếp với một người không mời mà đến càng tốt và cầu mong có một phép màu.
Một công ty đang cân nhắc để giao cho tôi nhiệm vụ tư vấn kỹ năng giao tiếp trong nội bộ công ty. Cô ấy là một y tá chuyên nghiệp mà đã chăm sóc anh ấy rất tuyệt vời khi anh ấy bị ốm. Duy chỉ có Gunter là không quên.
Ngồi nhanh xuống chiếc ghế bên cạnh ông và bà Lý tưởng. Hãy tưởng tượng tôi đã vui sướng thế nào khi đến cơ quan vào sáng thứ Hai và thấy thư của anh. Anh ấy có thích đi đến rạp hát không? Thức ăn Ấn Độ? Phim kinh dị? Sau vài cuộc trò chuyện ngắn qua điện thoại, lời mời của bạn dường như có vẻ hợp lý.
Âm mưu của bạn đã rõ như ban ngày. Mọi người đứng dậy và vỗ tay. Bạn có khỏe không? Chuyến đi của bạn thế nào? Rất niềm nở.
Và người sau nữa, người sau nữa. Thứ hai, lặp đúng từng từ của cô ấy. Một số lại rất giản dị.
Tuy nhiên, ông ấy không thể để cho nhân viên giải quyết khiếu nại của công ty lại nói một điều gì đó không phù hợp trong khi cố gắng trấn an một khách hàng có chiếc ô tô bị bẹp nát do cây đổ vào. Một lần nữa, tên tôi là _____. Họ có thể trò chuyện sôi nổi rất lâu với những người mà họ vừa gặp một cách dễ dàng.
Vị giáo sư đóng cửa lại và hỏi bạn câu hỏi trên một lần nữa: Học trò yêu quý, vậy ai là Giám đốc Điều hành và ai là nhân viên tạp vụ? Não Phải: Tôi biết, tôi sẽ nói tôi phải nói chuyện với một người bạn. Barry Farber, phát thanh viên ở New York, vì chứng tỏ cách để lại tin nhắn qua hộp thư thoại thông minh;
Anh ta có tiền để hưởng thụ cuộc sống, chăm lo cho những người mà anh ta yêu quý, và thậm chí còn hào phóng tặng tiền cho quỹ từ thiện. Cô ấy thường đưa ra quyết định và không thay đổi quyết định đó. Có những người luôn có sức hấp dẫn người khác, họ đạt được thành công lớn trong công việc và cuộc sống.
Cho đến nay, trong phần này, chúng ta đã nói về làm cho ai chấp nhận lời mời của bạn và cách từ chối lời mời của những người khác. Mẹo này không phải là phép lạ làm bạn nhớ lại những gì đã quên. Bạn có muốn thì thào với người yêu qua điện thoại là bạn yêu cô ấy đến mức nào không? Câu đó nghe có vẻ khêu gợi hơn nếu đôi môi của bạn để sát ống nghe.
Nhưng một tháng sau, tôi đã có câu trả lời rất đúng. Cô ấy đã trông thấy tôi vắt chân lên cổ để chạy qua hành lang sân bay ư? Cô ấy có thấy tôi khó chịu chỉ muốn ném đôi giầy của tôi vào nhân viên an ninh khi bắt tôi phải tháo giầy ra? Santos tiếp tục, tôi dám chắc tất cả chúng ta đều biết ơn Gunter.