Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại? - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình.
Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!". Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!".
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! - Không sao, anh cứ tiếp tục đi. Đã đến lúc cần tìm đến Jones.
Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.
- Không đơn giản đâu. Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào?
Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.
Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James. Tớ rất ghét những thứ đó. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt.
Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh.