Anh có thể cho chúng tôi một lời khuyên để chúng tôi cũng trở nên giàu có như anh? - Một người bạn chân thành đề nghị. - Arkad! – Nhà vua hỏi – Có phải nhà ngươi là người giàu có nhất tại Babylon này không? – Hadan Gula quả quyết với Sharru Nada.
Tất cả đều được tôi cất giữ cẩn thận trong cái hòm này. - Ối chà! Những thứ ấy bây giờ ở đâu cả rồi, anh Megiddo? – Zabado giễu cợt. Chẳng bao lâu sau, ông đã hoàn toàn thạo nghề làm bánh.
- Chẳng lẽ chúng cũng nối gót sự nghèo khổ của cha chúng sao? Chúng cần có nhiều tiền để sống tốt hơn. "Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh. Và tất nhiên, cuộc sống của ông sẽ không bao giờ được như ngày hôm nay.
Những chứng tích còn lại cho thấy Babylon là nơi sản sinh những kỹ sư đầu tiên, những nhà thiên văn học đầu tiên, những nhà toán học đầu tiên, những nhà tài chính đầu tiên, và là dân tộc đầu tiên có chữ viết. Bởi vì, anh ta không hề có một chút nỗ lực nào trong công việc. Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia.
Tôi cũng sẽ không cho phép mình thay thế số khách hàng ở thành phố thứ ba bằng việc mở rộng thêm nhiều khách hàng ở hai thành phố đầu tiên. Đây là một tiến trình công việc mà qua đó sự giàu có sẽ dần dần tích lũy: trước hết là có được những món tiền nhỏ, rồi sau đó là những món tiền lớn hơn. Sau này, khoảng sáu trăm năm trước Công nguyên, vua Nabopolassar đã cho xây lại thành Babylon với quy mô rất lớn.
"Có một người nông dân hiểu được tiếng nói của loài vật, nên vào mỗi buổi chiều, ông ấy thường nán lại trong chuồng gia súc để nghe các con vật nói chuyện. - Theo tôi biết, nghề nghiệp khác nhau thì số tiền thu nhập cũng khác nhau. Tôi chưa bao giờ có được số tiền lớn như thế.
- Anh hãy ngồi lại dùng bữa với tôi nhé, anh Rodan! – Mathon nói tiếp – Anh sẽ là khách mời của tôi chiều nay. Nhìn vùng đất khô cằn, nứt nẻ, ngay cả ngọn cỏ cũng không thể sống nổi, tôi hiểu rõ tại sao con người lại tránh xa vùng đất thiện này. Ông là người rất thích những bộ áo quần sang trọng, quý phái được may từ các loại vải tốt nhất.
Họ xếp thành hàng chỉnh tề, mỗi hàng ngang năm người và nối nhau thành một hàng dài trên đường dưới cái nắng chói chang. Sau vài giây do dự, một người dệt vải thân hình khá vạm vỡ khiêm tốn đứng dậy và đáp: Và kết hợp với những kinh nghiệm được rút ra từ những lần vấp ngã trước đây, con mạnh dạn quyết định khi nào có cơ hội thuận tiện thì nhất định phải vận dụng các quy luật này một cách khôn ngoan nhất.
Bây giờ tôi chỉ có thế giữ món đồ trang sức này để làm vật chứng. Tôi nhận thấy sự hiện diện của cuộc sống, của con người. - Điều ông vừa yêu cầu có bao gồm những người chủ sòng bài không?
Bỗng nhiên, cả hội trường im lặng. Nếu tôi chỉ tìm được khách hàng ở hai nơi thì tôi phải cố gắng sao cho nơi thứ ba cũng được như thế, chứ không thể tự nhủ rẳng để đến sang năm mình sẽ bù vào. Vì vậy, bây giờ tôi cảm thấy hết sức hoang mang.