Bạn không nghĩ sự suy kiệt này chủ yếu do chạy nhảy quá sức mang đến. Sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ họ biết cái gì góp phần giết chết họ và họ góp phần gì giết chết kẻ khác. Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn.
Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm. Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới. Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt.
Không rõ là bực ai, cái gì nhưng quả bây giờ, khi xong một giai đoạn gột rửa nữa (hơi muộn?), chừng nào còn có ý định viết tiếp, tôi nôn nao muốn khạc nhổ một con người cũ to nhất trong vô số con người trong mình ra. Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn. Chẳng cần gì nữa cả.
Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá. Hắn cũng đang không cảm nhận được. Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu.
Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại. Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc. Chả thằng nào là không biết quay cả.
Sự khập khiễng ấy thường làm đẹp cho nghệ thuật miêu tả chúng chứ không phải cho đời sống của những nhân tố khập khiễng đó. Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó. Nhưng tao, à tớ, à không, tao cũng đang chơi.
Tôi chả thấy thú vị gì cả. Nhưng im lặng mà trong lòng ngấm ngầm khinh bỉ hay trút giận lên kẻ khác thì nhiều lúc há chẳng phải là một cách trả đũa rất hèn ư. Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu.
Tôi gồng mặt để vẻ lạnh tanh vô cảm xa xăm không bị biến dạng. Đúng mà cũng không đúng. Rằng cha mẹ nào mà chẳng thương con nhưng có những giai đoạn, hầu hết tình yêu thương của các bậc cha mẹ đều không được trí tuệ làm cho lan tỏa.
Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau. 21 tuổi thì còn phải đến trường. Những phiến đá cũng thật êm, mời gọi ngả lưng.
Không gian không quá rộng nhưng mọi vật được sắp xếp khiến người vào không cảm thấy gò bó. Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế. Có người quay lưng lại ngắm hoa.