– Tuy nhiên, tôi xin hỏi các bạn rằng, bạn có chắc mình sẽ kiếm được tiền bằng cách này trước khi bị thua cháy túi hay không? Và nếu may mắn thắng được một vài lần, thì bạn nghĩ kiếm tiền theo cách như vậy có được thường xuyên không? Tôi quen biết rất nhiều người thành đạt ở Babylon, nhưng tôi không thể nào chỉ ra một người, dù chỉ một người duy nhất, đã khởi đầu sự nghiệp của mình bằng cách như thế. Nhưng tuyệt nhiên không có ai mời anh một miếng nào. – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan.
Tôi phải thường tính toán các khoản chi tiêu sao cho gia đình tôi không bị đói. Ngày nay, tiền bạc vẫn có những ảnh hưởng lớn đối với cuộc sống con người, cũng giống như cách đây sáu ngàn năm nó đã chi phối mạnh mẽ cuộc sống của cư dân vương quốc Babylon, thúc đẩy họ tìm hiểu và nắm bắt các quy luật tạo ra tiền, nhằm có được một cuộc sống sung túc và sang trọng bậc nhất. Bởi vì, những thứ này có thể tồn tại lâu dài và sau này nếu cần, bạn có thể bán hay cho thuê để thu lợi.
Mười năm trôi qua và Nomasir thành đạt quay trở về ngôi nhà của cha mình đúng như đã hẹn. - Bạn thân mến, ai là người có thể lên kế hoạch chi tiêu cho bạn? À! Đừng quên tôi còn cậu bạn ở đây.
Cháu thấy đấy, chính trong thời kỳ bi đát nhất của cuộc đời, công việc vẫn luôn chứng tỏ là người bạn tốt nhất của ông. - Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay. – Mathon hóm hỉnh bảo.
Bẵng đi một thời gian, ông chủ trang trại lại tìm đến tôi và thuật lại chuyện một người khách phương xa cho biết, ở quê của ông ta có nuôi những bầy dê rất kỳ lạ. Con cũng cần kiếm được thật nhiều tiền để trang trải trong cuộc sống. Theo sự sắp đặt như thế, chắc chắn rằng người chơi bao giờ cũng thua.
- Trước đây, cha đã cho con một túi vàng của Babylon. Vì thế, tôi đã không ngần ngại chi tiêu một cách hoang phí. Đó là các bạn hãy làm đúng theo lời tôi đã gợi ý cho người buôn trứng: “Cứ mỗi lần bạn bỏ vào túi của mình mười đồng thì chỉ nên lấy ra chín đồng để tiêu xài”.
- Giàu đến thế kia ư! – Bansir sửng sốt. - Một người giàu không phải ở túi tiền của người đó mang theo đâu. Người nô lệ quay về trang trại bẩm báo, người nông dân bèn bảo:
- Tôi cũng xin được phát biểu về vấn đề này. Nó đã giúp tôi có được sự thành công như hôm nay đấy. - Bí quyết đó là ham thích làm việc! – Sharru Nada đáp rõ từng tiếng.
Arkad vừa dứt lời, một vị thương gia khá cao tuổi đứng lên xin nói: - Một cây đàn lia như thế chẳng mấy chốc anh sẽ có được thôi. Trong tình cảnh này, tôi phải sống thui thủi một mình và tự chăm lo cho bản thân mình mà thôi.
Đúng lúc đó, một người đàn ông khá mập mạp thả bộ đến và cất tiếng hỏi có ai đã từng là thợ làm bánh mì không? Nhưng tuyệt nhiên không có ai mời anh một miếng nào. Vậy có phải dịp may hiếm có đã vuột khỏi tầm tay của tôi không?”