Tôi không tự hỏi giờ này ở nhà bác mọi người không thấy tôi về sẽ làm gì. Các cậu muốn thắng thì các cậu phải có sức mạnh, muốn có sức mạnh thì các cậu phải đoàn kết với nhau. Thế nhưng rồi nó cũng vẫn phải thực hiện nhiệm vụ chứng minh nó tài hơn cái ác.
Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá. Dải đường chính phía ngoài lắp đèn thưa thớt, âm u, bụi mù. Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp.
Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra. Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời. Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh.
Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được. - Có gì mạo phạm xin ngài tha lỗi. Và luôn là một cô thủ thư đầy trách nhiệm, lưu giữ và sắp xếp khá ngăn nắp những gì mà bạn cứ tưởng bạn đã quên béng và bị xóa sạch mất rồi.
Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút. Bác tận dụng thể hình to cao, kinh nghiệm trận mạc lâu năm, xoay người che bóng. Em ngủ từ mười giờ nên không rõ.
Mới gặp một vài lần thì biết qué gì. Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ. Năm trăm đồng hay năm trăm nghìn ạ? Năm trăm đồng.
Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc. Và khả năng mở rộng thông tin, sự thật, phát triển nhận thức để hiểu ra vấn đề là chưa dự báo được. Cố tìm lí do cho có lí do chứ có khi chả có lí do gì cũng thôi thúc phải viết.
Rồi lại lờ đi khi cậu ta thông báo sói đến thật. Thêm nữa, biết công nghệ cao không đồng nghĩa với được giáo dục và tự giáo dục tốt (có người biết công nghệ cao không biết điều này). Đó chỉ là những bức tường lửa sơ sài non nớt.
Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng. Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau. Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh.
Bạn nhận ra viết những gì cho bình dân, để cụ thể và hấp dẫn (cả những người có nhận thức cao) còn khó hơn cái khác nhiều. Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi. Hai đứa rẽ vào công viên ở đầu cầu chơi cầu trượt.