Lúc ngồi ôn lại những hành vi trong tuần, tôi thường thấy khổ sở lắm. Trong chiến tranh vừa rồi, các nhà chỉ huy tối cao của quân đội ta luôn luôn dự tính cho ngày mai và cả những ngày còn xa hơn nữa, nhưng họ không bao giờ vì vậy mà ưu tư cả. Khi nuôi những tư tưởng chân chính, sẽ thấy công việc đỡ chán nhiều.
Làm sao diệt nỗi buồn chán làm ta mệt nhọc, ưu tư và uất hận Trái tim của bạn cũng thông minh, chẳng kém gì quân lực Hoa Kỳ. Trái lại, nếu bạn đã hơn năm mươi tuổi và cho rằng mình phải gấp rút làm việc không thể phí phạm thời giờ mà nghỉ, thì tôi chỉ còn cách khuyên bạn một điều: bạn mau đi bảo hiểm sinh mệnh tại vài ba hãng và cố đóng những món tiền thật cao.
Vậy tôi chỉ cần làm bốn công việc sau này là khoảng 90 phần trăm những nỗi lo lắng của tôi tan biến. Họ không biết họ làm được việc gì mà cũng không biết thích hợp với việc gì nữa. Muốn biết ưu tư làm hại ta ra sao, tôi không cần tra cứu trong thư viện hoặc tìm hỏi y sĩ.
Những kẻ ngu ngốc tất phải làm khác hẳn, vì nếu không được định mệnh ban cho một thỏi vàng mà chỉ ban cho một trái chanh, họ sẽ ngồi phịch xuống mà ta thán. Bạn ngó chung quanh sẽ thấy biết bao nhiêu công việc chưa có đủ người làm. Thường thường mỗi tuần tôi đi xe ô tô buýt từ nhà đến San Francisco để mua bán lặt vặt.
Trung bình ở Hiệp Chủng Quốc, cứ 35 phút có một người tự tử và cứ 120 giây đồng hồ có một người hóa điên. Tôi có tỏ ý nghĩ đó với ông Levis E. Còn ông thì làm gì? Ta đừng trách ông, ông đập chén đập đĩa không phải là vô cớ.
Bài diễn văn của Lowell Thomas để giảng hai khúc phim đó, đầu đề là: "Theo gót Allenby ở Palestine và Lawrence ở Ả Rập", được hoan hô ở Luân Đôn và khắp thế giới. Quy tắc 1: Lời chỉ trích bất công thường là những lời khen che đậy. (Phụ nữ nào cũng vậy, phải thu xếp sao cho mỗi ngày có được vài phút để thoa ít phấn - Tôi tưởng một nữ lưu cảm thấy mình đẹp, sẽ chẳng để ý đến thần kinh hệ nữa).
Bệnh của họ không do thần kinh suy nhược mà do những cảm xúc như ưu tư, lo lắng, sợ sệt, thất vọng. Không bao giờ tôi được dự những đám hội hè, vui vẻ trẻ trung. Nhiều khi có những nỗi riêng không bàn với ai được, cả với những người thân thiết hoặc bạn chí thiết nữa.
Bạn và tôi, trên đường đời, sẽ gặp nhiều tình thế bất mãn, không thể thay đổi. Xin bạn đọc xem lại cụ Ben Franklin và ông H. Rồi chúng tôi quỳ xuống và cầu Đức Chúa Cha thương yêu, che chở.
Gặp một kỳ thi, tôi thức thâu đếm để căn móng tay, sợ mình sẽ rớt. Vậy ông ta có may mắn thì sống dược khoảng 14 năm nữa thôi. Chỉ nên có những tư tưởng bình tĩnh, dũng cảm và lạc quan vì "tư tưởng của ta sao thì tạo đời sống của ta như vậy".
Từ đó, tôi phát đau lưng. Vì chỉ có cơm hôm nay mới là thứ cơm ta có ăn được. Nhưng cái mặt của chị thực là một tai nạn cho người vác nó.