Cách đây vài năm, tôi được mời làm người dẫn chương trình trong một buổi họp mặt trưa của những quan chức lãnh đạo ở New York. Dù bạn đang nói bất cứ điều gì, hãy cố gắng bỏ thói quen dùng những từ không cần thiết trong câu nói của bạn. Khi ấy sự rụt rè sẽ thối lui và người ấy sẽ lên tiếng tham gia vào câu chuyện.
Bạn biết không, Arthur Godfrey đã khuyên tôi chỉ duy nhất mấy chữ: Tự nhiên mà nói!. Cũng cần nhớ rằng mặc dù việc nhìn người khác rất quan trọng, nhưng đừng vì thế mà nhìn họ trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống người ta nhé! Điều này rất khiếm nhã. Sam kể câu chuyện này vì hôm ấy hầu hết khán giả là những người thuộc tầng lớp lao động.
Chưa hết, thầy Cohen còn quyết định tổ chức ngay một Lễ tưởng niệm học sinh Gilbert Mermelstein. Họ nghĩ bạn ám chỉ họ đã già (dù ý của bạn không phải là như thế). Vậy bạn dùng từ phái yếu để chỉ họ thì liệu có chính xác nữa không? Ngày trước những từ ngữ miệt thị thường dành cho người da đen.
Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ. Nếu là người lãnh đạo, bạn phải quán xuyến mọi thứ và một trong những vấn đề quan trọng là phải tạo một mối quan hệ tốt với cấp dưới. Hoặc nếu thoáng thấy người quen ở gần đó, ví dụ bạn đó tên là Stancey chẳng hạn, thì bạn có thể hô lên: Stacey này, bạn có biết Bill không?.
• Họ có cả một khối óc khôi hài, không ngại nói biếm về chính mình. Hãy quay sang người đối diện và tìm hiểu về họ: Còn bạn thì sao, Mary? Bạn làm việc ở đâu?. Nhưng có thể một lúc nào đó, ta lại rơi vào một tình huống mà tốt nhất nên… nói một cách mơ hồ.
Và tôi biết ai ở tình huống như tôi cũng vậy. Trời ạ, nếu có một con ma vô hình lọt vào thao túng thị trường chứng khoán, ắt hẳn sẽ biến một kẻ vô gia cư hóa thành tỷ phú giàu cỡ Bill Gates chứ chẳng chơi. Luôn duy trì một thái độ hào hứng, cởi mở, không e dè, nhút nhát.
Cho dù không hoàn hảo đi nữa thì nó cũng chính là ngôn ngữ của tôi. Không khí hội nghị rất sôi động. Thật ra, tôi đồng ý là những từ ngữ trên thỉnh thoảng chúng ta cũng cần dùng để nhấn mạnh câu nói.
Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói, và lại nói rất thành công nữa chứ. Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy. Cuối cùng thì có một người gọi Jack lại, ông Pickering, chủ một cửa hàng tạp hóa.
Sau đó anh ta càng làm tôi phát hoảng khi nói rằng đã xin nghỉ hẳn một ngày làm việc, đến thư viện tra cứu tài liệu, để nói đôi nét về lịch sử thương thuyền, rồi giới thiệu tôi lên nói về tương lai. Bối rối hay lo sợ chẳng giúp bạn giải quyết được gì. Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo.
Tôi nghĩ câu tục ngữ này sẽ truyền sức mạnh cho bạn. Thầy đang sai lầm đấy ạ. Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta.