Chỉ xin Chúa dắt con từng bước. 500 cuốn sổ nhỏ, trong đó ghi đầy những sự kiện về mọi vấn đề mà hồi sinh tiền ông đã giải quyết. Ông này giảng cho ông Lincoln hiểu sự lầm lỡ của ông.
Tôi rán suy nghĩ tìm một giải pháp. Thôi thế là hết làm việc, phải bở sở. Kẻ nào ghi vào đầu thực lý này sẽ không bao giờ nổi nóng với ai, và sẽ không oán trách, không thoá mạ, không ghét bỏ một người nào hết".
Quân đội Hoa Kỳ đã áp dụng tắc này. Còn ông thì làm gì? Ta đừng trách ông, ông đập chén đập đĩa không phải là vô cớ. Ông Saunders kể: "Bấy giờ tôi chưa đầy hai mươi tuổi, mà đã lo sợ đủ thứ.
Bệnh đau tim là tên sát nhân số một ở Mỹ. Nhưng tính bà cả ghen. Họ biết soạn những điệu nhạc và lời ca vui vẻ mà họ không biết chút gì về cách gây hạnh phúc cho đời họ.
Vì sông mổi giây một thay đổi mà người tắm trên khúc sông đocũng vậy. Vì sách của ông không khác chi những tập phóng sự cả. Hồi đó, khoảng 14 tuổi, ông học trường Hải quân Dartmounth ở Devonshire.
Họ không biết "tốp" nỗi giận của họ lại, như Lincoln. Ông lo nghĩ quá đến nỗi ông tưởng bị ung thư trong bao tử, phải đi khám bác sĩ. Nếu không có vớ thì con mèo cũng được.
Vậy ta phải làm sao? Ta phải giữ đừng cho cảm xúc xen vô những suy nghĩ của ta, nghĩa là như ông Hawkes đã nói, phải thu thập những sự kiện một cách "vô tư khách quan". Tại sao vậy? Vì bà ấy đã bảo hiểm về tật bệnh. Tôi lo buồn đến nỗi mất ngủ; nhưng nhà tôi thì không.
Đại tướng Marshall cũng vẫn theo phương pháp đó, trong thời đại chiến, khi ông làm Tổng tư lệnh quân đội Hoa kỳ. Thiếu thời ông được học ít, bắt đầu làm trong một tiệm nhỏ ở nhà quê rồi sau giám đốc công ty U. Quy tắc của tôi là không để cho thư nằm đó bao giờ hết.
Partige đã viết ra 36 năm trước, nhan đề là: "Ngày hôm nay". Và kết quả là chị làm trò cười cho thiên hạ và chịu thất bại mỉa mai. Ông cho một người bạn cho vay một số tiền lớn và người bạn đó vỡ nợ.
Con người lẻ loi rất dễ bại trận, nhưng sống với sức mạnh của Thượng Đế ở trong lòng, không sao quỵ nổi. Mới ra với số vốn là 55 mỹ kim mượn của bạn, ông phát đạt ngay và mỗi năm kiếm được 20. Tôi đã đọc những câu ấy trong một tờ thông tri của ty Cảnh sát Milwaukee.