Thứ hai, khi bàn luận về người giàu, người nghèo và những người thuộc tầng lớp trung lưu, tôi chỉ muốn đề cập đến các đặc tính tâm lý của họ, nghĩa là về cách suy nghĩ và hành xử của họ khác nhau thế nào, chứ tôi không có ý đánh giá số tiền thật sự mà họ có hay vai trò của họ trong xã hội. Hãy tự nhắc nhở mình rằng bạn đang tạo ra cuộc sống của bạn và trong từng phút, từng khắc một của thời gian, bạn sẽ thu hút hoặc là thành công hoặc là sự tệ hại đến cho mình. Phần lớn chúng ta không có đủ “năng lực bên trong” để tạo ra và giữ gìn những khoản tài sản khổng lồ trước những thách thức luôn song hành với sự thành công và giàu có.
Không ai vừa sinh ra đã là một thiên tài về tài chính. Harv Eker sẽ biến bạn trở thành người như vậy qua khóa học MTS. Người nghèo muốn nhận được mức lương ổn định hoặc tính tiền công theo giờ.
Khi chúng ta tự do thoát khỏi nỗi sợ của mình, sự hiện diện của chúng ta tự khắc làm người khác tự do”. Kế hoạch tài chính của bạn hoạt động như bộ nhiệt kế tự động của máy điều hòa không khí vậy. Hãy hình dung bạn đang đi bộ trên phố với đứa trẻ lên năm.
Vậy vợ tôi đã học được gì về chuyện tiền bạc? Tóm lại là làm tất cả những điều cần thiết để “di chuyển” bạn lên cấp bậc cao hơn trong cuộc sống của bạn. Nói lời tuyên bố trong lúc soi gương sẽ làm cho việc này càng hiệu quả hơn.
Triết lý này cũng có thể áp dụng khi nói đến hạnh phúc, theo kiểu: “Bạn có thể giàu có hoặc hạnh phúc”. Những ai là nguồn gốc đưa đến sự lập trình này? Đối với hầu hết chúng ta, danh sách đó bao gồm cha mẹ, anh chị em, bạn bè, thầy cô giáo, những nhân vật có quyền lực trong xã hội, các lãnh đạo tôn giáo, những phương tiện thông tin đại chúng, và cả nền văn hóa của bạn nữa. Được gọi là Quá trình Hiển hiện, công thức đó có dạng như sau:
Trong trường hợp này, phần lớn mọi người sẽ hạ thấp yêu cầu của mình hoặc nâng cao ngân sách đầu tư dự kiến. Tại sao? Bởi vì bạn sẽ theo dõi được tổng tài sản của mình. Chúng tôi dường như không tiến lên được.
Tóm lại, thời điểm duy nhất mà bạn đang thật sự lớn lên là lúc bạn không cảm thấy thoải mái. Tôi còn nhớ mình đã tự nhủ: “Hừm, mình mà nghe theo lời cha mẹ thì rồi mình cũng sẽ có kết cục như họ thôi. Rằng anh ấy là người tiêu hoang còn tôi là người chạy trốn như thế nào.
Hãy mua những thứ mà ngay lúc này bạn có khả năng chi trả. Chúng ta tạm gọi sự tham gia này là “vào hành lang”. Giả dụ như khi đi mua sắm tại một khu thương mại lớn, vợ tôi nhìn thấy một chiếc túi xách màu xanh lá cây đang được chào bán với giá giảm 25%.
Vũ trụ, hay nói cách khác là “sức mạnh siêu nhiên” như là một cơ quan bưu điện khổng lồ nhận đặt hàng qua thư từ. Thế thì đó là một bước đi khôn ngoan hay chỉ là dịp may bất chợt của nhà đầu tư ấy? Tôi đoán là cả hai yếu tố trên đều có phần tham gia. Họ nghĩ khác về tiền bạc, về sự thịnh vượng, về bản thân họ, về người khác, và hầu như đều khác trong mỗi phương diện của cuộc sống.
Tôi hỏi ông ta một số câu đơn giản: “Ông có thể làm gì cho những người nghèo bằng cách trở thành một người nghèo? Ông giúp đỡ được ai nếu bản thân túng quẫn? Hay ông sẽ trở thành gánh nặng cho người khác khi họ phải nuôi thêm một miệng ăn? Chẳng lẽ việc làm giàu cho bản thân để rồi có thể thật sự giúp đỡ người khác từ vị thế của một người có tiềm lực lại không tốt hơn sao?”. Họ sống thoải mái và giản dị, vậy mà họ đã trả hết số tiền trả góp mua nhà, chưa kể họ còn mua được một nửa tòa nhà có cửa hiệu của họ trong đó. Lần cuối tôi biết tin ông thì tất cả đều tốt đẹp: số tài sản ông tích lũy trong vòng mười tám tháng gần đây được nhiều hơn cả mười tám năm trước đó cộng lại.