Để tránh những hận thù. Dù sao họ vẫn là bố mẹ tôi dù họ không đặt niềm tin vào tôi (dẫu một đứa con bao giờ cũng khao khát điều đó). Món đồ chơi ấy muốn tiếp tục tồn tại, phải tự có sinh mệnh.
Hay đó là một giấc mơ ám ảnh ta? Ta phải đến bên nàng… Những giọt nước mắt bằng gỗ. Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt.
Sao không thử ví ngược lại họ với công việc của ta. Những người sẽ bảo vệ, giúp đỡ anh cũng như anh bảo vệ, giúp đỡ họ. Xuống nhà, ông nội vừa sang.
Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt. Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông. Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác.
Lần đầu tiên bạn thấy bố hung dữ. Nhưng ta không cho nàng nói. Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn.
Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài. Cái từ nhân loại đẹp thế mà hay gây phản cảm. Con người luôn biết sáng tạo.
Ông anh bảo chắc cháy được cả ngày. Con gái có khác, họ thổi bay nhiều cục nặng cho đời sống. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được.
Nhưng lại thấy buồn nôn. Có lẽ, những con lợn ấy vốn dĩ là sản phẩm của những con lợn khác. Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó.
Bạn hiểu giới hạn khả năng nhận thức của bố mẹ. Nhưng anh vẫn muốn trả thù em. Bằng chứng là vừa nghe tiếng góp phần đã hí ha hí hửng.
Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác. Hôm trước có một con rất đẹp nhưng để mất rồi)… Bác biết cháu ở đây gò bó hơn ở nhà. Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi.