Jim hơi lúng túng có vẻ không hiểu, anh ấy cám ơn lại tôi rồi ra về. Trên màn ảnh, truyền hình hay sách vở, có nhiều điều cấm kỵ đã cất cánh bay đi bởi chúng không còn hợp thời. Đi đâu anh ấy cũng hay muốn chụp chọt một cái gì đó.
Trò chuyện với họ tôi không đặt nặng ấn tượng rằng mình đang trò chuyện với một người nổi tiếng. Phong cách này sẽ làm cho những người phỏng vấn cảm thấy thích thú. Từ đó tôi luôn cân nhắc khi đặt câu hỏi, không phải lúc nào cũng nói theo thói quen được.
Điều này quan trọng bởi nó hứa hẹn cuộc họp sẽ diễn ra nghiêm túc, hiệu quả. Nói chuyện với cấp dưới thì giữ thái độ như thế nào? Có nhất thiết là lúc nào cũng phải nói như quát thì mới thể hiện được cái uy của người lãnh đạo? Chắc chắn là không. Tôi đã từng thấy điều này ở những người có nghề nghiệp rất khác biệt nhau.
Thậm chí khi được gọi là một Cái đầu biết nói, tôi vẫn nghĩ rằng tôi đã thành công trước hết là nhờ biết lắng nghe. Khi đem đến cho tổng thống tờ ngân phiếu tiền lương đầu tiên, người nhân viên của bộ tài chính không về ngay mà cứ nấn ná ở đó. Hãy biến chúng thành của bạn! Hãy nói từ trái tim bạn một cách trung thực nhất.
Dick trả lời: Cậu biết Frank Sullivan chứ? Chủ tịch Hội đồng chống tội phạm Florida, một người nói chuyện dở nhất thế giới. Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Một người hỏi George: Ông nghĩ gì về những bác sĩ ngày nay?.
Edward Bennett Williams, một trong những luật sư tài danh nhất nước Mỹ có lần nói với tôi rằng ông rất quan trọng ngôn ngữ điệu bộ (Body language). Ngoài ra anh còn là một nhà doanh nghiệp thành công. Phải hết sức tập trung khi phát biểu, tránh tối đa việc nói lạc đề.
• Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Mùa hè năm nay còn oi bức hơn năm ngoái. Anh đã chứng tỏ cho chúng tôi thấy anh thật sự muốn làm công việc này.
Một bài hát không đi kèm nền nhạc. Sau khi phỏng vấn Bill, tôi đã trò chuyện cùng Joe nửa giờ đồng hồ. Và đây là một kỹ năng mà tôi không hề đánh giá thấp.
Mặc dù với độ tuổi ngoài 60 như tôi thì nhạc nhạc rock, nhạc rap quá giật gân và dễ sợ, nhưng tôi cũng phải biết về chúng. - Nhưng đây là câu lạc bộ Rotary. Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều.
Hãy hỏi thử xem lẵng hoa ai cắm mà đẹp thế… Những đồ vật tuy vô tri vô giác song rất có ý nghĩa với cuộc trò chuyện của bạn. Tôi rất vui khi một lần tình cờ đọc tạp chí Time và thấy Ted Koppel nhận xét thế này: Larry biết cách lắng nghe các vị khách mời. Vấn đề ông nêu ra tạo nên một không khí tranh luận sôi nổi.