Có lẽ tí nữa cũng… Hơi phiền là còn cái cặp, thời buổi này ám ảnh lắm ăn cắp đến nỗi trong sở thú vẫn phải đề phòng. Bác ta cũng sẽ trắng bệch, hoảng loạn theo. Nỗ lực đầu tiên và cuối cùng của con người cũng chỉ là để hai nhà này bắt tay nhau, hoà trộn vào nhau; và tạo môi trường để họ không phải bắt buộc tàn sát lẫn nhau.
Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần. Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng. Để đỡ tình cờ lặp lại.
Thậm chí, không viết kịp, ông đọc vào máy ghi âm. Như bình mình chẳng hạn. Chàng ra về thắc mắc: Tại sao nó chẳng yêu mình?
Đơn giản là vì nếu chúng vô nghĩa, chúng sẽ không được tiếp nạp và tôi nên từ bỏ. Nhưng cái gì đã đẩy tôi đến tình trạng này? Đó là sự thiếu công bằng và thờ ơ trước thú tính của loài người. Họ ngắm nhau hồi lâu.
Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay: Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra. Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả.
Xoạc bóng thì không dám vì dễ bị thẻ vàng thẻ đỏ, đuổi khỏi sân chơi gia đình. Tôi vẫn không nói lời nào… Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí.
Cũng có người trong số họ rất tự tin rằng mình hiểu hết, biết hết. Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi). Mà mình chả biết quái gì về mình cũng là chơi.
Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí. Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng. Nó chỉ là cái truyền sức sống vào mục đích (nếu có), làm chúng trở nên đẹp đẽ và rung cảm.
Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường. Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về. Tôi không cần những sự ban ơn bề trên của họ.
Máy tập cơ bụng, cơ ngực, cơ chân, cơ tay. Cảm nhận được khi nào cát sắp đầy khoang ác thì làm gì đó để xoay ngược lại. Như người đầu bếp thiên tài mất hết khứu giác, vị giác.