Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng. Lại chơi vào lúc đau đầu thì thật ngốc. Ngồi ở rìa bồn hoa, những người là người.
Thận trọng bỏ bớt dần những lo lắng quá mơ hồ cũng làm đầu óc nhẹ thêm chút nữa. Những suy nghĩ đêm qua khá rành mạch. Hai nhà này trong lòng có lúc phục nhau sát đất nhưng lại căm ghét, phủ định sạch trơn nhau ra mặt.
Thấy quen quen mà không biết từng ôm ấp ngần ấy năm trời. Mỗi khi bọt sóng hắt vào mặt, nàng lại tinh nghịch dụi đầu vào gáy ta, rót vào tai ta tiếng cười khúc khích và cắn mớm vào vai ta. Định kiến tàn sát sự phong phú.
Và danh tiếng thì không có mới buồn cười. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài. Hiểu biết này đến hết sức đơn giản.
Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi. Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ. Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời.
Nếu họ, những linh hồn chưa chết, thành công thì thế hệ tương lai, với cái nhìn trung thực và đầy trí tuệ, sẽ nói rằng ngay trước họ là thời kỳ quá độ lớn nhất của thế giới. Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong. Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.
Cả ham muốn làm cho độc giả trở nên thông minh hơn để hiểu nhau và cùng người viết thúc đẩy nhu cầu sáng tạo trong nhau. Nhưng mọi người thì khác. Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu.
Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không? Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt. Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.
Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau. Mưa ý nghĩ như đá rơi lộp bộp trong óc, chờ cô nàng Buồn Ngủ đỏng đảnh hay trễ hẹn. Bạn đang đóng vai một chân phục vụ và bạn sẽ hoàn thành nó trọn vẹn.
Cái nồi inox đen sì. Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa.