Chín giờ, buổi phát thanh đầu tiên của Larry King bắt đầu! Tôi mở đoạn nhạc dạo Swingin Down the Lane. Còn ba từ quan trọng nhất trong việc điều khiển một cuộc họp là gì? Chuẩn bị, chuẩn bị và chuẩn bị. Một bản tình ca êm đềm, một giai điệu lãng mạn dành cho những trái tim nhạy cảm.
Một lời khuyên chí lý! Tự nhiên bao giờ cũng giúp ta tự tin và thoải mái, có vậy mới nói năng trôi chảy, không ấp úng ngượng nghịu. Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán. Sau cùng, khi vấn đề đã được sáng tỏ thì nhiệm vụ của bạn là khẳng định lại với hai câu hỏi: - Cần tiến hành những việc gì? Ai sẽ thực hiện chúng? Nếu ngay cả chính bạn người điều khiển cuộc họp lại không thể chốt lại vấn đề thì cuộc họp không biết sẽ đi đến đâu.
Thập kỷ 90 khác với 50 hay 60, thế kỷ 21 thông thoáng hơn thế kỷ 20. Nhưng rồi tôi tự biện hộ cho mình rằng ít ra cũng đã nói chuyện khôi hài giúp vui cho họ (có điều chả thấy ai cười). Trời ạ, nếu có một con ma vô hình lọt vào thao túng thị trường chứng khoán, ắt hẳn sẽ biến một kẻ vô gia cư hóa thành tỷ phú giàu cỡ Bill Gates chứ chẳng chơi.
Tôi đã chọn được cách thích hợp để nói về Bob. Đừng hào hứng nói về món tiền đền bù nếu món hàng bị trục trặc mà hãy nói đến uy tín của công ty. Chúng tôi muốn anh phải cho một đề tài nào đó.
Và hãy nhớ rằng trước khi muốn là một người nói giỏi thì phải là một người nghe giỏi. Tôi tiếp tục: Butte Montana là thành phố có tỉ lệ phạm pháp thấp nhất ở phương Tây. Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè.
Tôi tôn trọng tất cả các vị khách của tôi, tất cả mọi người, từ tổng thống, các bộ trưởng đến các vận động viên thể thao, đến những người bình thường… Bạn sẽ không bao giờ nói chuyện thành công một khi người ta nghĩ rằng bạn không quan tâm đến lời nói của họ, tức không tôn trọng họ. Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói. Đó là cách mau lẹ nhất để kiếm một kẻ thù lâu dài nhất, nó chẳng ích lợi gì.
Nếu nói chuyện hài hước, có nghĩa là bạn đang giúp tất cả mọi người đều cảm thấy thoải mái. Nhiệm vụ của tôi là chờ đến 9:30, tôi sẽ gạt cần điều khiển tắt sóng đài ABC, rồi nói vào micro: Đây là đài phát thanh WKAT-Miami, Miami Beach. Giá mà còn tờ sơ đồ trận bóng, ít ra chúng tôi có thể biết vị trí của cầu thủ hai đội trên sân.
Từ ngữ, điệu bộ, cách nói… tất cả đều do bạn sáng tạo. Một con người nghiêm túc chưa từng say rượu trong suốt 25 năm qua. Khi ấy ông là đại sứ Hoa Kỳ tại Liên Hiệp Quốc.
Chú ý đến những yếu tố quan trọng: Giọng nói, cách diễn đạt, trang phục và diện mạo khi bạn được lên truyền hình. Edward Bennett Williams, một trong những luật sư tài danh nhất nước Mỹ có lần nói với tôi rằng ông rất quan trọng ngôn ngữ điệu bộ (Body language). Nói như thế thì có vẻ ôn tồn và giữ kẽ quá phải không? Nhưng nó an toàn bạn ạ.
Chúng ta có thể bắt đầu với vẻ bớt e ngại hơn, dạn dĩ hơn. Vài ngày sau, trong lúc tôi đang chuẩn bị cho chương trình phát thanh của mình thì chuông điện thoại reo. Các bạn còn nhớ anh chàng ca sĩ hát ca khúc Remember mà tôi từng kể ở chương 4 không? Anh ta là vị khách mời có đầy đủ cả bốn yếu tố trên.