Cô ta có chìa khóa, và thứ đồ duy nhất bị mất là vài món trang sức đắt tiền đã được giấu kỹ. Công việc của tôi ở đây không thể để cho mọi người biết được. “Có lẽ tôi là người đầu tiên kết thúc được một câu nói khi có mặt anh?”
Đây là cách những người hiểu quy tắc này có thể sử dụng nó để chống lại bạn. Vì thế đừng “tự tố giác mình” do phạm phải những sai sót tương tự lộ ra qua các manh mối. Chẳng cần phải nói, sự cáu kỉnh của Stuart nguôi đi rất nhanh.
Khi đang trả lời một câu hỏi hoặc đưa ra một tuyên bố, người đó đưa bàn tay lên mặt, đó thường là một dấu hiệu của sự dối trá. Nếu người đó nói nhanh thì bạn cũng nên nói nhanh. Nếu bạn muốn thuyết phục ai đó rằng bạn đang giận dữ khi bạn thật sự không như vậy, bạn sẽ tỏ ra giận dữ và cáu kỉnh.
Bạn không muốn bị coi là quá đáng. Thay vào đó, Winston nên làm như sau: Một khi bạn biết nó được thực hiện ra sao, bạn sẽ không bị mắc lừa.
Khi chủ đề câu chuyện thay đổi, tâm trạng người đó thoải mái hơn, ổn định hơn. Thông thường chúng ta luôn thích nói về bản thân. ” “Nghĩa là sao?” “Tức là sếp cho phép tôi chịu trách nhiệm khi ông ấy đi vắng.
Quy trình này có thể nhận biết bằng cách nhìn vào mắt người đó. Nói một cách đơn giản, hiếm đồng nghĩa với tốt. Nghi ngờ: Một quản đốc bệnh viện nghi ngờ rằng có một bác sĩ uống rượu trong ca trực.
Những chỗ nào cần phải sửa lại để bản lý lịch chính xác nào?” Những rào cản bên trong: Lời nói dối tồi tệ nhất là lời nói dối chính mình Nếu người đó vẫn tiếp tục câu chuyện của bạn mà không hề đính chính thì rõ ràng người đó đang nói dối về những gì đã nói và/hoặc sẵn sàng nói dối để làm cho bạn chú ý.
Sử dụng kết hợp giữa thuật thôi miên và một hệ thống mà tôi đã phát triển, được gọi là “Kịch bản thăng hoa,” bạn có thể tác động trực tiếp tới tâm trí vô thức của người khác – tất cả chỉ thông qua các cuộc đàm thoại và người đối thoại với bạn không phát hiện ra điều này. Tuy nhiên, một vài nhân tố có thể can thiệp và thậm chí ngăn trở hoàn toàn khả năng bạn phát giác sự lừa dối. Một người vô tội không phải suy tính gì.
Tuy nhiên, chúng ta thường chỉ chú ý đến lời từ và bỏ quên phần thông điệp thể hiện qua các nhân tố phi ngôn từ – phần lớn nhất và có thể nói là chân thực nhất. Thật vậy, có một cách rất dễ để làm được nhiệm vụ thường rất khó khăn này. Đặt một câu hỏi và đưa ra một tuyên bố có hai cách nói khác hẳn nhau.
Câu hỏi mẫu A: “Tôi biết và tôi không quan tâm. ” “Và…” “Có nghĩa là tất cả mọi việc -kiểm kê, lên kế hoạch và quan hệ với nhân viên. Biết rằng con trai mình đã nghiện cocaine, bà rất lo lắng không biết nó có thật sự bỏ được hành vi của mình hay không.