- Ông không nên lệ thuộc vào ông chủ của ông mãi như thế. Họ xem công việc như kẻ thù. Sau đó, đồng sẽ được đưa về và dự trữ ở Nineveh.
- Một túi vàng và một mảnh gốm trên đó khắc những lời khôn ngoan, các anh sẽ chọn cái nào? Đến khi bằng tuổi cha, con sẽ sở hữu được một tài sản có giá trị cho bản thân con. Theo tôi hiểu thì những ham muốn của con người là rất vô tận, và chúng ta chỉ có thể đáp ứng được một số ham muốn cho bản thân mình mà thôi.
Mặc dù tôi phải đi vay mượn người thân, bạn bè để trả nợ, nhưng các khoản nợ vẫn dây dưa không hết, thậm chí ngày càng nhiều hơn. Qua một thời gian, cái túi của các bạn cũng sẽ giống như giỏ trứng vậy. Suốt 8 năm như vậy cho đến một ngày nọ, người vay tiền tính toán và cho Ansan biết tổng số tiền gốc và lãi tính theo mức lãihông thường lúc bấy giờ, đã lên đến khoản 1.
- Tôi là một người thích tự do. Đến khi bằng tuổi cha, con sẽ sở hữu được một tài sản có giá trị cho bản thân con. Có người cho rằng, họ sẽ kinh doanh thành công nếu có vàng trong tay, nhưng trên thực tế họ lại gặp thất bại.
Nhưng nếu anh Araman trả lời: "Vâng! Tôi đã làm việc rất nhiều với các thương gia. Tôi trăn trở rất nhiều vì những lời nói mạnh mẽ của bà Sira và nhận thấy rõ ràng chính tôi đã bị “kẻ thù” do mình tạo nên đuổi khỏi quê hương xứ sở. Ông ấy chào ông rất nhiệt t
Cảnh tượng trông rất trang nghiêm. Nhờ vậy, người dân Babylon mới có thể cày cấy, trồng trọt và chăn nuôi, có được cuộc sống sung túc, giàu có trên mảnh đất quê hương mình. Ông cũng không kết thân được với nhiều người khôn ngoan.
Tôi thường mang những bó thảm lớn, loại đẹp nhất theo ông chủ đến nhà Nomasir để bán cho ông ấy. Tại sao tôi phải hy sinh những sở thích của bản thân để làm những công việc mất nhiều thời gian như thế? Chính vì những suy nghĩ như vậy mà tôi đã không làm theo lời khuyên đầy kinh nghiệm quý báu của cha tôi. - Một chàng trai lên tiếng.
Trong khi những người nô lệ của tôi căng lều ra để ngủ tạm qua đêm, tôi buồn bã và không ngủ được nên trở dậy đi hóng gió. Còn mua thêm những mặt hàng mới để bán thì con đã hết vốn. Trên lưng mỗi người là một túi da dê đựng đầy nước.
Không gian như chùng xuống, không một ai lên tiếng trả lời. Nếu không, cháu sẽ trả giá cho những sai lầm của họ bằng chính số tiền tích lũy của mình đấy. Lúc ấy con thật sự bị họ cuốn hút vào kế hoạch nghe có vẻ rất hợp lý ấy mà không kịp suy tính thiệt hơn.
Nhưng nếu trật, thì hẳn nhiên chúng ta thua đứt. - Vàng chứ, chọn vàng chứ! – Hai mươi bảy người cùng đồng loạt lên tiếng. Và kết hợp với những kinh nghiệm được rút ra từ những lần vấp ngã trước đây, con mạnh dạn quyết định khi nào có cơ hội thuận tiện thì nhất định phải vận dụng các quy luật này một cách khôn ngoan nhất.