Như chúng ta đã nói, “Phobia” là nỗi sợ hãi. Cái tên Hiroshi có tạo ra sự liên tưởng nào đó trong tâm trí bạn không? Có thể là một anh hùng (hero) dũng cảm. Câu chuyện liên tưởng này phải có nội dung ấn tượng và rõ ràng.
Hay chúng ta đã thất bại trong việc tìm kiếm thông tin sau khi đã lưu chúng (“Ta đã lưu nó vào tập tin nào nhỉ?”). Một câu hỏi lớn đặt ra – làm thế nào để chúng ta có thể áp dụng phương pháp này? Bài kiểm tra số 2: Hãy kể tên các mục theo số thứ tự của nó ghi trong danh sách.
Một đề xuất kiểu như: “Hãy tin tôi, hãy nghỉ tại khách sạn X, nó yên tĩnh và rât thoải mái. Bạn còn nhớ những giây phút thành công trong cuộc đời mình chứ? Đó là khi bạn là người duy nhất trong rất nhiều các ứng viên khác được tuyển dụng, là khi bạn giành được một giải thưởng, là khi bạn đạt được mục đích trong một cuộc thương lượng phức tạp, hay đạt điểm 10 trong kỳ thi? Những đỉnh cao thành công đó tương tự như những cái móc mà người leo núi dùng để bám vào đá, mang lại cho họ sự an toàn, khả năng và khát khao để tiếp tục leo lên. Chúng ta đã học cách ghi nhớ các tài liệu bằng cách sử dụng những hình ảnh then chốt như một chiếc móc treo hay một sự liên kết.
Bạn cũng có thể nhớ được con số này nếu năm nay bạn 36 tuổi. Nếu vậy, hãy chú ý đến những thời điểm bạn cảm thấy sung sức nhất và tận dụng chúng. Hãy tìm trong tiếng Anh từ có nghĩa tương đương với từ này.
Tôi phải thừa nhận rằng nhìn chằm chằm vào người khác là bất lịch sự. Chúng ta đều biết chiếc giường trông như thế nào, đơn giản là bạn hãy tưởng tượng ra chiếc giường trong nhà mình. “Ồ! Đúng rồi”, bạn nuốt nước bọt rồi cố gắng vớt vát chút lòng tự trọng của mình: “Còn anh là Ron… à Don nhỉ…”
Chúng ta: “5 = L, 1 = D, T, TH, 2 = N – Latin (tiếng Latinh)” Ví dụ, Roland from Poland (Roland đến từ Poland), Sue likes her shoe (Sue thích đôi giày của cô ấy), Stan is a fan (Stan là một người hâm mộ) hay Dennis plays tennis (Dennis chơi tennis),… Cũng giống như các thông tin mà chúng ta muốn nhớ rất đa dạng.
Bạn đã chuẩn bị một tách cà phê, ăn một chút bánh và ngồi vào bàn học trong suốt thời gian Xanh của bạn. Để thực hiện được điều này, bạn có thể tạo ra sự liên tưởng giữa chiếc ví và âm thanh rỗng của ngăn bàn khi bạn bỏ chiếc ví vào đó. Hay chúng ta đã thất bại trong việc tìm kiếm thông tin sau khi đã lưu chúng (“Ta đã lưu nó vào tập tin nào nhỉ?”).
Khi chúng ta đến một nhà hàng nào đó, chúng ta đang đói và theo bản năng ta thường dễ bị lung lay. Chúng ta thiết kế ra nó và đầu tư vào nó. Chúng ta lưu giữ mọi thông tin ta có được để sử dụng nó đến sau này.
Ý tưởng cơ bản là dùng các chữ cái đầu tiên để nhớ tên của họ. Đã bao giờ bạn gặp một người giống với ai đó mà bạn biết không? Nguyên nhân của hiện tượng này không thuộc về vấn đề sinh học.
Thậm chí bạn còn có thể dùng tay “sờ” vào thân ướt nhẹp và nhầy nhụa của nó. Hãy tưởng tượng một giám đốc người Ấn Độ đang nằm trong một bồn tắm đầy bọt thơm tho và ấm áp, với những tia nước lẫn với mũi tên tuôn ra từ vòi hoa sen. Chúng ta cảm thấy lo lắng, đó là điều tự nhiên.